Hiển thị các bài đăng có nhãn phim. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn phim. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

[Review] X-Men: Apocalypse

Có spoil một tí xíu xìu xiu thôi hà

Mà thật ra không phải review gì đâu, lảm nhàm thôi =)))))

***** Có một số việc bạn cần chú ý khi muốn tái thiết lập lại thế giới

- Đầu tiên, biết mình biết ta, nếu thuộc dạng ngủ hầm mới dậy thì gọi là tái hoà nhập cộng đồng, nếu không thì là nghiên cứu thực tế để hoạch định chiến lược: truyền thông là chìa khoá thành công. Cứ ôm cái tivi vài phút là xong hết.

- Điều thứ 2, lập team. Những điều cần chú ý khi lập team như sau:

Cre: Insta @cerebroxmini https://www.instagram.com/cerebroxmini/

1. Cần có chọn lọc, chỉ lựa người có thực lực, đừng thấy đứa có biểu hiện giống mình (tròng trắng lấn át tròng đen) hay có sở thích như mình (mê kim loại) là lôi vào team liền, phải tìm hiểu hồ sơ rõ ràng để tránh luôn điều 2,3 và 4.
2. Tránh mấy đứa có người thương người thân ở phe đối địch.
3. Tránh mấy đứa fan cuồng có idol tham gia phe đối địch.
4. Tránh mấy đứa đang kích động, đến lúc nó nghĩ kĩ rồi thì đừng hỏi sao nó phản bội.
5. Đừng quá tự tin vào bản thân để rồi tự giới hạn số lượng thành viên nghe cho cool.
6. Tiền trao cháo múc, tính tiền trước cho an toàn, đừng để chúng nó ăn cháo no bụng rồi quay sang đá bát phá quán.

- Điều tiếp theo, có kế hoạch là tốt, nhưng cũng cần phải phân công cụ thể ai phụ trách phần nào thì mới xài được.

- Quá nhiều kim loại cũng không tốt.

- Điều cuối cùng đó là không được cổ hủ bài trừ máy móc.

***** Có một số điểm bạn cần lưu ý khi phẫu thuật thẩm mỹ (dù tự nguyện hay bị ép buộc)

- Đừng phụ thuộc hoàn toàn vào pttm cổ truyền, khéo lại bị di chứng trọc tóc.

- Nếu đã lỡ bị di chứng, hãy cứ lạc quan yêu đời và thoải mái thay đổi hình tượng. Nên nhớ rằng, dù cho vẻ ngoài bạn ra sao, hói đầu hay ngồi xe lăn, chỉ cần bạn còn sống và còn ... trí tưởng tượng, bạn vẫn sở hữu một mái tóc dày đẹp óng mượt và một đôi chân cao ráo mạnh mẽ như thường.

- Không nên lạm dụng pttm, tham thì thâm.

- Pttm là phải có bác sĩ hoặc y tá túc trực, đừng có dại dột tự làm.

***** Làm thế nào để nhận cha và ngăn chặn việc xấu xa ổng đang làm?
Sai cách:
- Còn cậu (đến đây làm gì)?
- Tôi ... đến vì gia đình mình.
=> Tiếp tục đánh, còn bị gãy chân.

Đúng cách:
- Còn cậu (đến đây làm gì)?
- Ông có còn nhớ Hạ Vũ Hà ở ven hồ Đại Minh năm ấy không?
=> Đảm bảo đứng máy rớt vũ khí ngay.

***** Màu may mắn của hôm nay là màu xanh biển.

  




***** Nhay nhất dàn


***** Phim của tháng

Dị nhân: Tái hôn
Dị nhân: Một nhà
Dị nhân: Tẩy trắng
Dị nhân: Cố thoát geo
Dị nhân: Bố thiên hạ
Dị nhân: Chàng trai đào hoa
Dị nhân: Bạc Bạc tìm cha
Dị nhân: Được gặp thần tượng
Dị nhân: FA trả thù đời
Dị nhân: Sợi dây chuyền định mệnh
Dị nhân: Bắt đầu một cuộc tình tay ba

***** OST của năm
Click vào để nghe: Zing.mp3  Về đâu mái tóc người thương

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2016

[Soi hint/Spoil] Tây Du Ký 2: Tôn Ngộ Không ba lần đánh Bạch Cốt Tinh



Cảnh báo: Có tiết lộ tình tiết trong phim!



Bên cạnh thằng cha badass Deadpool và "Mỹ nhân ngư" của Châu Tinh Trì, "Tây Du Ký 2: Tôn Ngộ Không ba lần đánh Bạch Cốt Tinh" cũng là một nguyên nhân khiến bà con đua nhau ra rạp dịp Tết 2016 này. Vậy thì lý do là gì?

Với tư cách là một shipper cặp thầy trò Tôn Ngộ Không x Đường Tăng kể từ sau khi coi Tây Du Ký bản truyền hình năm 1986 lần thứ en nờ (sau này nếu rảnh sẽ viết một bài soi hint, nếu rảnh nếu rảnh nếu rảnh, chuyện quan trọng phải nói ba lần =)))) và cũng quắn quéo en nờ lần khúc Đường Tăng vì hiểu lầm mà đuổi Tôn Ngộ Không đi, khi xem trailer phim này thì tớ quyết định phải xem bộ phim đam mẽo trá hình này cho bằng được, soi hint cho bằng sạch!

Và quả nhiên ông trời không phụ lòng người, đạo diễn và biên kịch cũng rất chiều lòng người. Soi hint ư? Không cần, vì chúng nó đã tự nhào ra rồi.


Tôn Ngộ Không thì đúng chuẩn lưu manh rồi, còn Đường Tăng thì siêu nhược siêu bạch!!!

Biên kịch cũng thật biết tạo tình huống éo le. Chả là Bồ Tát nói: "Các ngươi phải kết thành sư đồ, bảo vệ Đường Tăng an toàn tới Tây Thiên thỉnh kinh thì mới có thể mờ được vòng kim cô, ngoài ra không còn cách nào khác."

Tôn Ngộ Không nào chịu phiền phức như vậy, vút cái đòi bay thẳng tới Tây Thiên nhưng bất thành =)) bởi vì điểm mấu chốt là Đường Tăng lấy kinh thư, không phải nhà ngươi dùng phép bay thẳng tới. Ngộ Không bất đắc dĩ phải thoả hiệp, nhưng điều đáng nói ở đây là Đường Tăng tiểu bạch người ta không hề muốn đi chung với tên lưu manh lại bạo lực như Tôn Ngộ Không, người ta một mực tránh né. Và rồi trong thời khắc ấy, vật hi sinh Bạch Long Mã lên sàn! 


Sau khi củ hành vật hi sinh xong, lưu manh họ Tôn còn quay sang hỏi tiểu bạch Đường Tăng: "Kì diệu không?" để rồi rất khoái chí khi nhận được câu trả lời: "Nếu như trên chặng đường tiếp theo vẫn còn nhiều điều kì diệu như vậy thì tiểu tăng xin nguyện làm bạn đồng hành với ngài."


Lời thoại ngay từ giây phút ban đầu đã khiến con bé ngẩn ngơ. Một bên như hoa hoa công tử trêu ghẹo, một bên như giai nhà lành thẹn thùng sợ sệt. Từ đó trở về sau, cứ một điều "tiểu hoà thượng" hai điều "tiểu hoà thượng", lâu lâu nghiêm túc thì còn gọi sư phụ, nhưng mà số lần thì chỉ cần một bàn tay thôi cũng đủ đếm hết rồi, đúng là chả có tôn ti trật tự gì hết!

Mở đầu thì cứ như phim tình cảm, kiểu nam chính và nữ chính ghét nhau không muốn chung đường, ấy thế mà cứ có bất kì mối nguy hại nào xuất hiện là lại cứ theo phản xạ mà bảo vệ người ta trước tiên cơ. Đang cãi cọ, Bạch Long Mã trồi lên là nhào qua ôm lấy Đường Tăng nhảy sang chỗ khác ngay, Trư Bát Giới vừa sấn tới thì bị ăn một gậy, rồi Bạch Cốt Tinh lượn tới gần là lập tức nhổm người tới tính chắn lại, chưa kể vô số lần yêu quái muốn chạm vào người Đường Tăng, vâng, chỉ là chạm thôi mà, cũng có ăn ngay tại chỗ được đâu, ấy thế mà bị Tôn Ngộ Không phang ra bả mà chả kịp trăn trối một lời. Cái ý nghĩ phải bảo vệ "tiểu hoà thượng" an toàn tuyệt đối, ngay cả một sợi ... à mà quên, ngay cả một cái móng tay của bất cứ kẻ xấu nào cũng chạm không tới "tiểu hoà thượng" của người ta đâu nha.

Quay trở lại lần đầu gặp mỹ nhân Bạch Cốt Tinh, ôi yêu quái hay tiên nữ thế, đẹp đến mức không thật thì thôi không nói, lần đầu xuất hiện lại diện nguyên một bộ trắng tinh khói bạc lượn lờ lấp lánh ánh sáng mờ ảo ôi tôi chết mất!!!!

Chả là Hoả nhãn kim tinh của Tôn hầu tử có vấn đề, phải đi ra sông rửa mắt, trước khi đi vẫn rất lo lắng cho an nguy của ai kia nên mới tạo một vòng phép (tên gì quên mất tiêu, thật có lỗi) bao quanh chỗ ngồi của Đường Tăng, dặn dò kĩ lưỡng (một cách lưu manh) rằng phải ở yên trong đó cho dù là bất cứ tình huống nào, và như chúng ta đã biết, tiểu bạch của chúng ta quên mất lời dặn và mém bị yêu tinh hại. Mà éo le hơn nữa là ảnh lại không hề biết mình vừa thoát khỏi nguy hiểm mà hiểu lầm người cứu mình, thành ra niệm chú để "dạy dỗ" lại Tôn Ngộ Không. Trời ơi, dạy bảo đồ đệ thì thôi đi, có cần phải trưng vẻ mặt đau khổ như vậy ra không?

Lúc sau, Tôn Ngộ Không giận dỗi, vâng, là giận dỗi ấy ạ, bỏ lên trên mỏm đá ngồi. Đường Tăng thân thể yếu ớt thế mà vẫn leo lên tới trên đỉnh để dỗ ai kia, thổ lộ gì mà "khi niệm chú, ngươi đau một thì ta đau mười" gì gì ấy, cảnh tượng người dỗ người dỗi đáng yêu chết đi được, sau đó lại còn nói đùa chọc cười nhau mới quắn quéo chứ! Ai đời có 72 phép thần thông, bay véo phát là có thể lên thiên đình được, vậy mà khi giận dỗi lại không đi khuất mắt, chỉ bỏ tới một chỗ gần đấy để ai đó có thể tìm tới được cơ.

Lúc vào cung dự yến tiệc của vua, lão Trư và lão Sa thì khỏi nói rồi sà vào mà vui chơi, chỉ có Tôn Ngộ Không vẫn luôn hướng mắt nhìn về phía sư phụ đang ngồi cạnh vua ở phía trên, mắt cảnh giác như kiểu "ta không tin ngươi, cho dù ngươi không phải yêu quái thì cái kiểu cứ nhích lại gần sư phụ ta như thế thì chắc chắn không phải người tốt" ấy =)))))

Rồi Bạch mỹ nhân xuất hiện với bộ đồ đen lấy ý tưởng từ cánh chim mà cụ thể hơn là con quạ, kiểu tóc Hy Lạp và phong cách như Maleficent, chị cứ sấn lại sát rạt Đường Tăng bảo sao Tôn Ngộ Không lại chẳng sửng cồ. Rồi chị nói gì mà có tin ta giết chết Đường Tăng không, lập tức bị tên hầu tử nào đó hùng hổ quát: "Ngươi có giỏi thì làm thử cho ta coi!", ấy chà chà chà chà ~

Rồi chị tưởng mình có mị lực có khả năng thuyết phục dụ dỗ lừa gạt Tôn hầu tử phản bội Đường Tăng. Khúc này tớ thấy biên kịch đã khai thác một khía cạnh rất hay trong nội tâm tự ái cao của Tôn Ngộ Không. Nhưng nói chung là chị vẫn thất bại, gì chứ, chỉ bằng mấy câu nói suông đó mà đòi chia rẽ uyên ương ư?

Sau đó chị Bạch lại một lần nữa bày mưu, lần này thì không chỉ Đường Tăng mà cả bá tánh cũng bị lừa rằng Tôn Ngộ Không lạm sát người vô tội. Lúc này, Đường Tăng không thể tiếp tục đứng nhìn được nữa, đành niệm chú để ngăn chặn Tôn Ngộ Không giết người. Cảnh này thật sự đau lòng lắm, cả hai chì tin vào thứ mà mình tận mắt thấy, một người đau đớn bất lực vì không thể ngăn đồ đệ sát sinh, một người khổ sở vì sư phụ không tin mình nhưng vẫn một mực bảo vệ sư phụ vẹn toàn. Đường Tăng niệm chú, Ngộ Không đau đớn tới đứng không vững nhưng không hề la hét kêu ca mà gắng gượng chống gậy Như Ý từng bước đứng lên, rồi như dùng hết sức lực cuối cùng để đánh chết con yêu quái đang cầm dao tiến tới sư phụ trước ánh mắt kinh hoàng của mọi người, hành động này khiến khán giả vừa thở phào nhẹ nhõm nhưng ngay sau đó lại lo lắng, vì nó chính là giọt nước làm tràn ly.

"Rốt cuộc là ngươi sợ ta sẽ chết, hay là sợ ta chết rồi thì cái vòng trên đầu ngươi không thể gỡ ra được nữa?"

"Duyên phận của chúng ta đã tận, ngươi đi đi!"



Duyên cái gì phận cái gì mà cái gì tận cơ? 

Cái cảnh Ngộ Không nghe câu đó xong thì quỳ một gối xuống, Đường Tăng quay qua hướng khác, lập tức có một phân thân hiện ra, cứ thế vây ở bốn hướng, rồi quỳ bằng cả hai gối dập đầu, làm sao mà quên được đây! Trời ơi, Tề Thiên Đại Thánh tự tôn cao ngất đấy! Rồi một người vẻ mặt đau đớn một người khóc lóc thảm thương, quả là một màn ngược tâm hoành tráng!

Ngộ Không bỏ đi, thế nhưng không về Hoa Quả Sơn ngay mà lại ngồi gặm nhấm nỗi đau trên một mỏm đá một lúc lâu, sau đó mới quyết định bay về, thế nhưng giữa đường bị Bồ Tát ngăn lại, giải quyết khúc mắc, Bồ Tát nói, là do ngươi cố chấp, ngươi không tin tưởng khả năng của hắn, ngươi cần thay đổi, vòng kim cô trói buộc không phải là đầu ngươi mà là tâm của ngươi, ngươi nhìn được sự thật bên ngoài, nhưng cái hắn thấy được là tâm sự bên trong. Và khi tỉnh ngộ, Ngộ Không trở lại.

Tưởng đâu trở lại cứu Đường Tăng thế là xong, ai dè lại còn một màn ngược nữa. Kiếp nạn của Bạch Cốt Tinh đã đến, nhưng vì thương cảm cho số mệnh đã chịu nhiều tổn thương mới lầm đường lỡ bước của Bạch mỹ nhân mà Đường Tăng quyết định hy sinh mạng sống để giúp Bạch Cốt Tinh không phải chịu cảnh yên hôi phi diệt.

Phật Tổ hỏi: "Ngươi phải hy sinh mạng sống của mình, ngươi có nguyện ý không?"


Đường Tăng: "Đệ tử nguyện ý."



Tớ: "Tôn Ngộ Không phải làm sao bây giờ?"


Đường Tăng nhờ Tôn Ngộ Không đánh chết mình để tiễn đưa linh hồn của Bạch Cốt Tinh.

Đường Tăng: "Ngươi có tin ta không?"

Tôn Ngộ Không: "Ta tin ngươi. Từ nay về sau, ta chỉ tin mỗi một mình ngươi!"



Đường Tăng: "Nếu kiếp sau có duyên, chúng ta sẽ lại kết thành sư đồ."



Tôn Ngộ Không: "Ta sẽ đợi ngươi. Nếu một kiếp không được thì mười kiếp."


Wtf!!!! Cái này là hẹn ước ngàn kiếp vạn kiếp cũng sẽ chờ ngươi trong truyền thuyết đó hả? Lại còn cái vẻ mặt cười mãn nguyện nhưng nước mắt ròng ròng của Đường Tăng nữa chứ!!!! Biên kịch ơi đạo diễn à, các ngươi nói thật đi, đây là phim đam mẽo phải không?????

Cảnh cuối, Tôn Ngộ Không cõng kim thể của Đường Tăng trên lưng, làm tớ nhớ lúc mới gặp nhau, Tôn Ngộ Không đã từng nói một câu: "Lên ngựa đi, còn đợi ta cõng ngươi hay sao?" Ừ đấy!

Ngộ Không nhìn xuống dưới suối, phát hiện ra vòng kim cô trên đầu đã không còn. Vâng, chính là khúc mắc trong lòng đã được cởi bỏ, bây giờ chỉ toàn tâm toàn ý bảo vệ người kia, không còn suy tính thiệt hơn gì nữa ấy mà ~



Tổng kết lại thì phim quá gei, kỹ xảo đáng ngạc nhiên, không phải kiểu ba xu ảo tung chảo nữa, đúng là phim chiếu rạp có khác ha.

Tôn Ngộ Không này so với bản truyền hình thì có vẻ hiền hoà hơn, cam chịu hơn, chấp nhất hơn, trung khuyển hơn và lưu manh hơn hẳn =)) tớ thích!


Mới đầu nghe bảo Phùng Thiệu Phong đóng Đường Tăng, tớ đã thầm khấn "Đừng như Lan Lăng Vương." Quả nhiên, Đường Tăng này rất hợp, càng nhìn càng thấy đáng yêu, khúc bị ông vua ở Vân Hải quốc bắt, phát hiện bị lừa, vẻ mặt đau đớn đó càng đẹp ~ Vì được khai thác ở một khía cạnh khác, điện ảnh hơn nên tạo cảm giác Đường Tăng là do không có lòng đề phòng nên mới bị lừa, hơn nữa bị lừa hợp tình hợp lý, cũng hiểu chuyện hơn, biết xuống nước dỗ dành Ngộ Không lúc giận hờn, tóm lại là đỡ hơn bản truyền hình.


Bạch Cốt Tinh thì khỏi bàn, lúc là yêu quái thì đẹp ma mị, khi siêu thoát thì đẹp thoát tục, nói tóm lại chỉ có một chữ đẹp!

Trư Bát Giới lúc vừa xuất hiện thì như Thất Tú =)) lúc sau thì bựa, cả bộ phim cùng với Sa Tăng lập thành một cp vô dụng ăn hại chưa từng thấy! Ai đời đánh hùng hục cả buổi không bằng người ta vừa xuất hiện phang một gậy cơ chứ!


Màn soi hint xàm xí đú đến đây là hết, tóm lại đây là bộ phim gei chất lượng hiếm có của năm, các mẹ nhanh chóng đi xem kẻo hết chiếu!





Artist: Torikawa Hibiki. Nguồn: trên hình


Đây là phần tổng hợp fanart fanvid cho cp này.

Bổ sung thêm ĐỒNG NHÂN cho cp này nè 

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

[Bình luận] Cái kết của "Thái tử phi thăng chức ký"

Đây là phần bình luận cho hơn nửa sau và cả cái kết của bộ webdrama "Thái tử phi thăng chức ký" mà mình đã từng bình luận ở đây.

Trong bài trước, mình thật sự đã khen hết lời và hi vọng rất nhiều về bộ phim này sau khi xem cỡ 14 tập đầu. Thế nhưng phần sau lại khiến cho mình cực kỳ thất vọng và chán nản đến mức không còn muốn coi tiếp nữa, thế nhưng vẫn cố lướt tới tập cuối để xem cái kết ra sao, và rất buồn là nó không vớt vát được gì cả.




Đầu tiên là về nội dung. Mới đầu thì mình còn tưởng nó sẽ bám sát sàn sạt trong truyện, sau đó coi được tới cỡ tập 10 thì thấy các tình tiết đã bắt đầu khác rồi, nhân vật cũng ít hơn, tuy nhiên không ảnh hưởng mấy, với lại mình nghĩ có khi vì vấn đề kinh phi (cái này nói sau) nên cần phải thay đổi cho phù hợp, và mình chấp nhận xem tiếp với suy nghĩ đó. Thế nhưng cho tới khi phát hiện ra tất cả các tình tiết rung động trái tim thiếu nữ trong truyện đều không được đưa lên phim hoặc bị thay đổi, vô tình cũng khiến người xem suy nghĩ khác về nhân vật, cộng thêm tính cách nhân vật cũng khác dần và một vài yếu tố bên ngoài khác khiến mình cảm thấy hoang mang vô cùng.


Thứ nhất là về tình tiết. Như mình đã từng đề cập một số ở bài review trước, như khúc đầu trước khi hồn của Trương Bằng nhập vào xác Bồng Bồng nè, tại sao Tề Thịnh quyết định che giấu thân phận giúp Bồng Bồng nè, việc Bồng Bồng bị giết mà giải thích không rõ ràng nè, rồi cảnh bị sát thủ đuổi giết, cảnh Tề Thịnh "xác định chủ quyền" với Bồng Bồng trước mặt Cửu Vương, các cảnh trò chuyện hài hước mà thâm sâu giữa Bồng Bồng với Triệu Vương, những đoạn hội thoại tưởng hài nhưng lại ngược giữa vợ chồng Thịnh - Bồng, cả Nghiêm - Bồng nữa, đoạn Tề Thịnh âm thầm bồi dưỡng cho Bồng Bồng và thái tử, rồi cả thị nữ sau này "nối nghiệp" Lục Ly là Tả Ý nữa, và cả cái kết khó quên trong truyện ... Trời ơi đâu hết rồi????

Hơn nữa, những tình tiết quan trọng thì không có, nhưng tình tiết hài nhảm dư thừa thì quá nhiều. Có rất nhiều cảnh vốn dĩ rất tình cảm, thế nhưng chen hài vào, lại thành ra nửa nạc nửa mỡ, không cảm nổi mà cũng chẳng cười nổi nữa.



Thứ hai là về nhân vật. Vì nhiều tình tiết có vai trò mắc xích quan trọng bị cắt, thế nên tính cách nhân vật cũng bị bẻ theo cho phù hợp với nội dung phim thành ra không còn "như bước từ trong truyện ra" như mình đã mơ tưởng ban đầu nữa.

Đầu tiên là Trương Bồng Bồng. Ừ thì vẫn là một Bồng Bồng mạnh mẽ, nam tính, có nhiều suy nghĩ và hành động quái dị khiến Tề Thịnh bao phen cười không được mà khóc cũng không xong, vẫn luôn lo lắng cho tương lai của bản thân, luôn không tin tưởng Tề Thịnh nên mới tự tính con đường riêng. Chỉ có điều, đâu rồi Bồng Bồng luôn cố chấp giữ suy nghĩ "ta là nam nhân" thế nhưng vẫn khôn ngoan hành xử đúng mực quy củ? Hoàng hậu thì phải cho ra hoàng hậu, cho dù có ý kiến kì quái gì đi chăng nữa thì lễ tiết không thể thiếu. Ừ thì có thể là vì muốn nâng yếu tố hài hước, nhưng lố quá rồi. Và cũng vì chuyện linh hồn nam nhân này mà (trong truyện) Tề Thịnh đã tức giận tới mức muốn giết Bồng Bồng, muốn giết cả Lục Ly. Trong thời khắc khi mà Tề Thịnh hỏi: "Nàng là nam hay nữ?", rõ ràng chỉ cần đơn giản trả lời "Thiếp là nữ" thôi là sẽ thoát, nhưng BB lại do dự, cuối cùng chọn cách nói vòng vo rồi lại càng khiến cho Tề Thịnh đa nghi càng thêm tin tưởng cái hồn hiện tại bên trong BB trước đây là một đấng nam nhi. Tới giây phút cuối cùng, khi mà BB nhìn ra nếu không nói mình là nữ thì Tề Thịnh thật sự sẽ giết mình, nàng đã cắn răng dối lòng, nhưng vừa nói xong thì lại quỳ sụp tại chỗ mà khóc, chính biểu hiện đó đã tố cáo nàng. Cái ý thức nam nhi trong BB mạnh mẽ như vậy đấy, vậy mà trong phim, Tề Thịnh chỉ vừa đè ra, rồi chỉ sờ cơ bắp của Tề Thịnh mấy cái, nội tâm Bồng Bồng đã chuyển phắt từ nam sang nữ, lại còn tỏ vẻ "ham muốn", coi tới đây mình thật sự bị sốc lắm rồi.

Rồi cũng vì tình tiết bị cắt, mạch logic cho việc Bồng Bồng liên kết với Cửu Vương để tạo phản nó lại thành ra ... phi logic, cứ như luôn cố chấp áp đặt việc Tề Thịnh muốn diệt trừ mình vậy, trong khi mình thấy thì Tề Thịnh quá oan uổng đi!



Tiếp theo là Tề Thịnh, nguyên bản là một người đa nghi, cực kỳ thông minh và lắm mưu nhiều kế, một vị vua quyền uy nhưng rất mực si tình. Trước đó Tề Thịnh càng hành xử lạnh lùng, độc ác, âm hiểm bao nhiêu thì về sau sự si tình lại càng nổi bật lên bấy nhiêu. Một người đàn ông có lý tưởng, có hoài bão, dám nghĩ dám làm, lại thông minh tinh tế như vậy, dành được cả giang sơn, nhưng lại vì người mình yêu mà từ bỏ tất cả, hơn nữa lại còn phát hiện ra trước kia "cô ấy" là nam nhân, dù rất bàng hoàng, rất muốn "một đao kết thúc tất cả", nhưng anh không làm vậy. Vì cô ấy, anh dọn sẵn các nguy cơ, âm thầm bồi dưỡng con trai, dạy bảo luôn cả mẹ để khi con trai chưa kịp trưởng thành thì nàng sẽ chấp chính, và cả quyết định từ bỏ tất cả của anh chỉ vì câu nói của nàng: "Chỉ cần một ngày chàng còn làm hoàng đế, thiếp còn làm hoàng hậu thì chúng ta không bao giờ thực sự bình đẳng. Thiếp không dám, cũng không cho phép bản thân toàn tâm toàn ý yêu một vị hoàng đế." Giang sơn mưu tính nhiều năm mới giành được, sau đó thêm vài năm vất vả dẹp hết mọi chướng ngại, thu hồi quyền lực, loại bỏ thù trong, lại liều cả mạng đi đánh trận diệt trừ giặc ngoài, sau đó giao hết cho con trai chỉ để đổi lấy một tình yêu toàn tâm toàn ý từ thê tử. Mượn lời của Tề Ba, đứa con gái út của hai người thì chính là: "những người si tình trong thiên hạ có lẽ cũng chỉ đến thế mà thôi."

Tề Thịnh (trong truyện) làm bất cứ gì cũng có mục đích. Ban đầu đúng là có lợi dụng BB, nhưng khi xác định được tình cảm thì không phải vì muốn chứng minh Bồng Bồng đã chọn sai người để dựa dẫm thì cũng vì bảo vệ Bồng Bồng, suy nghĩ cho Bồng Bồng, chứ không phải là vì tình cảm lấn át. Như việc "có tin đồn tình cảm" với Giang thị chỉ vì muốn khiến Tiên đế, Cửu Vương yên tâm mà không đối phó với liên minh Tề Thịnh - Triệu Vương chứ không phải vì thật sự có tình cảm. Hoặc là việc để Giang thị tới cung Đại Minh, một là để Bồng Bồng ghen, hai là để kéo sự chú ý của những phi tần khác lên Giang thị thay cho người đang mang thai lại còn được ân sủng không ngớt là hoàng hậu Bồng Bồng, chứ không phải vì khi tới thăm Giang thị thì bỗng phát hiện đó là một tri âm tri kỷ thấu hiểu lòng mình. Tề Thịnh cho mình cảm giác như giáo sư Snape, sau khi ghét bỏ chửi bới đã đời thì tới một thời điểm bỗng phát hiện ra từ đầu tới cuối người ta luôn là người tốt =)) Đằng này, trong phim ai cũng ca ngợi Tề Thịnh giỏi bày mưu tính kế, nhưng mình chả thấy vậy chút nào.


Đối với nhân vật Cửu Vương thì mình thấy cực kỳ bất mãn. Tự dưng lại khiến anh biến thành một kẻ ngốc si tình như vậy để làm gì? Mà éo le một điều, rõ ràng là âm mưu giành vương quyền, là không cam tâm thua Tề Thịnh, thế mà nói với Bồng Bồng và Dương Nghiêm thì lúc nào cũng một bộ "ta là vì an nguy của Bồng Bồng". Trong truyện thì tình cảm của Cửu Vương với Bồng Bồng rất mơ hồ, lúc như là rõ ràng lúc lại như đùa giỡn, tạo cảm giác như chính Cửu Vương cũng không xác định được, lại giống như phần tình cảm đó chỉ mới nhen nhóm, vì vậy mà hành động cấu kết với giặc còn dễ hiểu. Đằng này miệng thì nói đặt Bồng Bồng lên trên tất cả, cuối cùng cũng chẳng màng an nguy của người ta.
Lại còn cái kiểu đáp lại lấp lửng của Bồng Bồng, nào là tặng túi, hở chút lại gặp riêng, nào là "ta sẽ không thay lòng", trước đó vừa tâm sự với Lục Ly kiểu như ta quả thật đã nhìn lầm Tề Thịnh, ta nhất thời hồ đồ mới tin. Trời ạ, Bồng ca vốn dĩ chỉ bắt tay với Cửu Vương vì mục đích bảo vệ tính mạng thôi mà!!!! Đừng nói kẻ lăn lộn tình trường bao năm như vậy mà mấy câu thổ lộ tình cảm rõ như ban ngày của Cửu Vương mà cũng không hiểu nha?!


Triệu Vương thì mình đã nói ngay từ phần trước rồi, từ một vương gia mang tới ấn tượng là người giỏi chịu đựng, thâm tàng bất lộ, sau khi Tề Thịnh thắng thế rồi thì nhân nhượng biết chừng mực, tình cảm với Lục Ly cũng rất dễ thương dù không được nhắc nhiều. Triệu Vương cũng là người duy nhất nói thẳng với Bồng Bồng hãy yên tâm mà chọn Tề Thịnh, khuyên nàng không nên chống đối, chứ không phải là theo Bồng Bồng và Cửu Vương làm loạn, tới lúc phái sát thủ đi rồi mới nổi lên huynh đệ tình thâm nhảy vào cứu giá!!! Nói chung đây là nhân vật nam tớ thích thứ hai sau Tề Thịnh. Vậy mà ... cớ sao lại biến anh thành kẻ nhu nhược bất tài khóc lóc kể lể như thế kia??? Mà nhắc tới đôi Triệu Vương - Lục Ly này, xời ơi, trong phim vì thiếu Tả Ý nên Lục Ly phải tiếp tục ở trong cung, cơ bản là chưa tiếp xúc gì với Triệu Vương hết, vậy mà sao lại thâm tình như vậy??? Bồi dưỡng tình cảm từ khi nào thế?


Dương Nghiêm thì ... quá ba chấm rồi, hoàn toàn biến chất. Chỉ trách biên kịch lợi dụng quá mức mấy tình tiết sặc mùi nam x nam thôi.


Nói về diễn xuất của diễn viên thì thật sự rất khó, vì cái hài nhảm nó làm tụt mất cảm xúc khi coi rồi. Mỗi nhân vật có cá tính riêng, tự dưng giờ đây ai ai cũng theo kiểu hành động suy nghĩ kì quái, diễn viên cứ bị cái nội dung kiểu đó giới hạn thì làm sao mà chứng minh năng lực diễn xuất nổi nữa? 
----------------------------------------

Về cái kết thì ... Trời ơi cái kết viên mãn trong mơ của tui đâu rồi??? T_______T Mà cái kiểu chết không rõ nguyên do như vậy là sao??? Đừng nói thích khách nha, cho dù người ta ẩn cư hay gì đi nữa thì vẫn có cao thủ bảo vệ à nha, đâu ra mà dễ hành thích thế! Hơn nữa, hành thích rồi thì được cái gì chớ??? Cũng có phải là nắm quyền khuynh thiên hạ hay ảnh hưởng đại cục gì nữa đâu???

-----------------------------------------

Mới đầu nghe bảo là thiếu kinh phí, coi khúc đầu lại nghĩ là trầm trọng lắm, khúc sau lại thấy mấy cảnh chiến đấu khúc gần cuối cũng không tồi, đi tìm hiểu một chút thì không hẳn là thiếu, mà chỉ là do kinh phí ít cộng thêm quyết định dồn kinh phí cho việc PR, với lại cũng đã theo mạch hài hước rồi nên phục trang bối cảnh lố tí cũng không sao. Ừ thì cho là vậy đi, nhưng mà báo chí khai thác vấn đề này quá mức rồi. Ngày nào cũng tràn lan cái title "Trang phục 'không thể thê thảm hơn' của phim TTPTCK", nào là "Trang sức hàng chợ trong phim TTPTCK", rồi "Choáng váng với áo giáp cơ bụng sáu múi của thái tử Tề Thịnh", ...


Thật là ... cái gì quá cũng không tốt đâu!

Nghe nói là chuẩn bị có phần 2 và cả phim điện ảnh, vấp phải rất nhiều sự phản đối. Mình cũng cảm thấy đúng. Phần đầu là do PR, webdrama nên mấy cái thô tục hay quá lố không bị cắt mới tạo thành hiện tượng như vậy, nhưng phần 2 (chưa biết là phim truyền hình hay lại tiếp tục là webdrama) và nhất là phim điện ảnh thì sẽ khác, một chiêu không thể dùng lần 2 được nữa. Vấn đề nữa là nội dung sẽ nói về cái gì? Tiếp theo cái kết 2, nói về thời hiện đại của Tề Thịnh và Trương Bằng? Vậy là đam mỹ hả? Cuối cùng là, dàn diễn viên sẽ được giữ nguyên hay thay mới?

Phần tiếp theo có thành công hay không còn thuộc vào biên kịch và đạo diễn nữa, nhưng phải thật sự mới mẻ, nghiêm túc hơn thì mới có thể được đón nhận, chứ nếu cứ tiếp tục như phần này thì đảm bảo sẽ bị gạch đá, thật đấy!

Nhớ tới Hoa Thiên Cốt phần tiếp theo, vì nhân vật Sát Thiên Mạch được ủng hộ quá mức nên tập trung vào nhân vật này, ngoại trừ diễn viên đóng Sát Thiên Mạch được giữ lại thì diễn viên chính đều bị thay đổi, nội dung lại không có gì đặc sắc. Kết quả thì sao? Hiện tại có bài báo nào nhắc tới phim đó hay không?




Nói chung thì dàn diễn viên không một ai nổi tiếng, tới cả nhạc phim cũng "cây nhà lá vườn", kinh phí cũng thấp, có được thành công như vậy thì cũng coi như là có tài năng cộng thêm chọn đúng đường, đúng cách, PR hợp lí, tuy nhiên với một kẻ thuộc "nguyên tác đảng", và có lẽ cũng trơ mặt khó chọc cười như mình thì cảm thấy thất vọng, nhất là vì khúc đầu đã "mồi" mình như thế, cảm thấy như bị lừa T___T Nếu thật sự có phần tiếp hay bản điện ảnh gì đó, có lẽ phải xem xét tình hình kĩ rồi mới dám coi, khéo lại bị hụt hẫng thêm lần nữa thì khổ!




Hiện tại bỗng dưng lại quay sang mê mẩn Mã Văn Tài các mẹ ạ =)) Đi lục mấy bộ Lương Chúc coi lại, rồi tìm đồng nhân đọc, có ai chung sở thích không??


Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

[Bình luận/Review] (phim) Thái tử phi thăng chức ký (Phần 1)

Đây là một bộ webdrama không có kinh phí tiền tỉ, không quảng bá rầm rộ, không có dàn diễn viên nổi tiếng với lượng fan ủng hộ hùng hậu, thế nhưng lại được cư dân mạng trên trang Douban chấm tới 7.8 điểm, vượt cả Mị Nguyệt Truyện chỉ có 5.0.

Bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Tiên Chanh, còn được bà con truyền nhau là "đam mỹ trá hình" =)))) bởi vì nữ chính vốn là đàn ông ở hiện đại, lại còn là một chàng trai sát gái, thế nhưng lại xuyên không vào thân xác nữ giới, vì thế nữ chính không những có tính cách tuỳ hứng phóng khoáng như các nữ chính xuyên không ở truyện khác, mà còn có suy nghĩ, hành động đậm chất nam tử đặc biệt, tạo nên nét đặc trưng cho truyện và cũng là nguyên nhân của nhiều tình huống khó đỡ.

Vì đã đọc truyện rồi nên khi nghe có phim chuyển thể là tớ nhào đi coi liền, và sau đây là một vài nhận xét cá nhân.

Đầu tiên là khuyết điểm.

1. Trang phục:

Cũng thông cảm vì phim này kinh phí cực-kỳ-thấp, nhìn phục trang, bối cảnh, kĩ xảo các kiểu là đủ biết: cực kỳ sơ sài.

Nữ chính - thái tử phi - thế nhưng trang phục nhưng là quần áo cung nữ của phim khác =))) Phần trên kiểu đắp chéo học theo phim "Công chúa bướng bỉnh", phần dưới chỉ có các dải lụa đắp vào làm thành nhiều tà áo dài thượt, bên trong mặc quần lụa trắng rộng, nhìn thoáng qua thì trông như một bộ váy áo nhưng thực chất là áo cách điệu và quần các chế ạ =)))))



Kiểu tóc và make up thì khỏi phải nói, đơn giản cực kỳ!!!! Lúc lôi thôi chút thì xoã như trên, lúc "lên đồ" thì cũng chỉ có 2 cây trâm, một cái kẹp hình bông hoa và đôi bông tai, hết =)))) Đã vậy không có lấp lánh gì hết hà, tui thích lấp lánh lắm =)))))


Lục Ly và Tống thái y là hai người cổ đại đầu tiên xuất hiện, để lại cho tớ một ấn tượng khó phai với trang phục thời này cũng như là một dự cảm không lành đối với trang phục của các nhân vật khác.


Và y như rằng ...

Rốt cuộc là Trung hay Nhật vậy?

Còn cái kiểu tóc undercut của thái tử này là sao??? Còn cái con trên áo là con cá đó hả?

Nam tử ở đây bắt buộc đeo bông bên tai trái à???

Được anh Cửu bình thường nhất ngoại trừ cái khăn quàng cổ

Các diễn viên khác trang phục ngày càng đẹp hơn, riêng anh thì ngày càng xuống dốc =)))))

Đừng để ý thái hậu, để ý hai tên THÁI GIÁM kìa trời ơi =))))) 

Sao? Vẫn chưa thấy hả? Vậy nhìn đây nè

Anh dám vén cao lên tí nữa không =)))))))
Áo giáp đó bà con =)))))))
 Sau khi xem 4 tập thì tớ rút ra một số kết luận về phong cách thời trang của thời đại này:

- Cả nam lẫn nữ đều mang giày mà bây giờ giới trẻ gọi với cái tên: giày chiến binh =))))) chính là kiểu giày dây nhợ quấn quanh tới mắt cá, phần đế dày như giày bánh mì ấy.




- Nữ: màu sắc phải tươi sáng bắt mắt, phía trước ngực đắp chéo mới sang, dây nhợ đan xung quanh mới tôn dáng, dải lụa phải nhiều phải dài mới thướt tha. Tóc búi nửa đầu, phần dưới thả, trước mái thì sáng tạo tuỳ ý. Khi thành thái tử lên ngôi, toàn thể lên chức thì cũng đổi theo kiểu búi hết tóc lên như "Võ Mị Nương truyền kỳ" và "Hoàng hậu Ki" =))))



Kiểu tóc Nhật Bản gì đây


- Nam: ngoài tai trái đeo bông, Trung Nhật kết hợp, tóc undercut theo mốt mới hoặc búi củ tỏi theo kiểu truyền thống, áo giáp là phải đeo cọc có buộc vải lụa mỏng ở trên (mà không biết công dụng là gì) thì còn phải mặc váy và phải-khoe-chân!





Cảnh tượng đẹp quá éo dám nhìn =))))))


Phim này thể hiện rất rõ cái gọi là "chạy theo mốt" ấy =))) Nam thì ba hồi undercut ba hồi tóc dài, mà công nhận tóc dài búi lên đẹp hơn, cột càng đẹp càng soái á á á. Nữ thì ba hồi áo vạt chéo, áo khoác lụa mỏng như cánh ve, ba hồi cúp ngực như Hàn Quắc, váy xếp tầng như hiện đại, ba hồi lại vạt chéo kín cổng cao tường =))))) Sau lại còn thêm vụ mặc hanbok của Hàn, học tiếng Hàn tá lả =))))))




2. Bối cảnh:

Thật sự muốn hỏi đây là nước nào? Sao ăn mặc Trung ... được rồi là Trung Nhật kết hợp, nhưng kiến trúc đậm chất Nhật Hàn thế này là sao?



Có ai thấy giống kiểu kiến trúc trong "Hoa Tư Dẫn" không =))))























 Cung của thái tử phi có thể sơ sài hơn nữa được không?




Thay vì cái giường king size đủ cho 5 người nằm thì đầu tư vào trang trí nội thất đi.




Lại còn có cả thuốc lá ...

Và cosplay!!!!


 3. Kĩ xảo:

Cho tới bây giờ thì phim chỉ xài có 2 loại kĩ xảo: thổi gió và phun khói. Soái ca chỉ có một kiểu xuất hiện duy nhất: đi từ hướng ánh sáng hắt tới, tạo hiệu ứng ngược sáng trong truyền thuyết =))))




 4. Diễn viên:

Không đẹp lồng lộn rực rỡ với các kiểu make up cầu kì, độ nổi tiếng lại càng không, nhân vật quần chúng và các nhân vật phụ của phụ thì càng khỏi phải nói =))))

5. Nội dung:

Tuy là webdrama nên không bị ép phải cắt bỏ vô lý, nhưng có một số tình tiết chắc là (lại) do kinh phí nên không thể quay được nên bị cắt hoặc bị đổi, phim càng ngày càng có xu hướng đi xa nguyên tác. Ví dụ như nguyên do xuyên không khác nè, không phải là Ti Mệnh Quân đưa tới tận hiện trường vụ án nữa. Rồi khi tỉnh dậy biết đã xuyên thành nữ còn tìm đủ cách tự tử. Bản thân tớ thì thích trong truyện hơn. Còn khúc tới cầu xin Thái hậu, Tề Thịnh bảo "Cút" thì Trương Bồng Bồng trong truyện trả lời: "Chúng ta có thể đổi cách khác được không? Thiếp sợ mình không cút được bao xa." nghe thấm hơn và troll hơn là cách vặt lại như trong phim, nhưng thôi vì thích vẻ đanh đá của chị nữ chính nên bỏ qua =)))))) Lúc về thăm nhà cũng không nói rõ vì sao Tề Thịnh quyết định giúp đỡ Trương Bồng Bồng che dấu thân phận, khiến cho những ai chưa đọc truyện sẽ thấy hơi khó hiểu. Cả tình tiết mà tớ thích nhất là âm mưu ám sát vợ của Tề Thịnh, rồi bị người tính kế cho tới lúc cả ba người thái tử, Sở vương và Bồng Bồng gặp nạn, rồi còn cuộc trò chuyện thú vị của Triệu vương với Bồng Bồng cũng bị đổi mất, buồn ơi là buồn!!!! Mấy cái đó thể hiện rõ nét tính cách khác biệt của Bồng Bồng lắm đóooo.

Thêm vào đó, chắc do thiếu kinh phí nên còn lồng ghép cả quảng cáo một cách lộ liễu vào =))))) Hiện tại vẫn chưa thấy lố lắm, nhưng đừng cố quá nó lại thành ra giống mấy bản parody thì nản lắm nha.

Nhưng mà ưu điểm cũng rất nhiều

1. Diễn viên:

Không như một số diễn viên dựa vào ngoại hình, rồi lại vì cái khâu make up hay phục trang lố lăng mà khiến người xem ngày càng chán, phim này dù tạo hình kinh khủng thật nhưng diễn viên thì lại khiến người khác càng nhìn càng thấy đẹp và duyên tới bất ngờ.

Đầu tiên là chị nữ chính Trương Thiên Ái đóng vai Trương Bồng Bồng. Mới đầu không bị tạo hình làm hoa mắt =))) với không thích màu son môi cho lắm, nhưng càng nhìn càng thấy chị đẹp, diễn xuất tự nhiên. Mình rất ghét kiểu nữ chính ngây ngô thánh mẫu, cũng không thích kiểu tính cách điên điên mà trong miệng các nam chính nam phụ là "cá tính, hào sảng" gì gì đó. Chị này lúc thướt tha duyên dáng, đanh đá chọc ngoáy hay mê mỹ nữ tán gái đẹp đều khiến mình cảm thấy thật chứ không phải kiểu diễn cố cho lố, chị tạo cảm giác tính cách đó thật sự là do ảnh hưởng từ quá khứ là một chàng trai hiện đại. Càng ngày chị càng bắt mắt, ngày càng duyên dáng đáng yêu, cười lên khiến người nhìn cũng thấy vui vẻ lây. Xem trailer với mấy video fanmade thấy cảnh ngược của chị cũng không tệ, làm mình rất là mong chờ.

Mà khuôn mặt chị làm mình nhớ tới diễn viên Ha Ji Won á.


Còn tấm này có nét giống diễn viên Ngô Thanh Vân nè




Tiếp đến là nam chính thái tử. Thịnh Nhất Luân không hẳn là xấu nhưng cũng không thể nói là khiến người khác nhìn một lần đã mê, nhất là với bộ giáp sáu múi với kiểu đầu undercut, nhưng coi trailer khúc sau tóc anh "được" dài ra, với cả hành động và thái độ với nữ chính cũng khác khiến mình mong chờ hơn, cũng phát hiện ra ảnh đẹp trai hơn =))))) Vai thái tử tới 80% là trưng khuôn mặt lạnh lùng, 10% là tức giận rồi, nếu diễn không tốt sẽ khiến người xem thấy chán vì chỉ có 1 biểu cảm, mong là anh sẽ hoàn thành tốt.
Mới đầu cái kiểu undercut thêm cái bông tai cộng với vẻ lai lai Hàn của ảnh làm mình nhớ tới diễn viên Kim Jung Hyun mới khổ chứ =)))))






Thiệt là mong chờ cảnh này quá đi :(((((( Chị í nhìn đẹp ơi là đẹp, tươi ơi là tươi, Tề Thịnh thì chăm chú nhìn trìu mến, trời ơi hạnh phúc thế chứ!!!!!



Nam phụ - Cửu vương gia của chúng ta do Vu Mông Lông đóng. Anh này thì ngay từ lúc xẹt qua chưa tới 1s ở trailer là tớ đã thấy ấn tượng vì đẹp trai rồi =))))) có nét giống Ngô Tôn với Trương Vệ Kiện á, môi ảnh cũng rất đẹp nha =))))) 


Có điều gầy quá, nhìn ngoại hình không nam tính như thái tử, nhưng mà cũng phải chờ coi sau này nữa, vì nam tính hay không còn phải dựa vào hành động nữa, cơ mà nếu ghép vào clip đam mỹ thì không gì chuẩn hơn, nếu anh tiếp tục đóng nhiều phim hơn thì dự là chị em sắp có một người mới cho thế hệ mỹ thụ trẻ hiện nay =))))))))


Cũng vì trailer nên tớ rất rất mong cảnh ngược của ảnh, tuy cho tới hiện giờ ảnh xuất hiện hơi ít, đóng cũng còn hơi gượng.





Triệu vương gia đáng thương của tôi, mới đầu trông thần thái điềm tĩnh đó cũng khá là giống nguyên tác đó chứ, ưng rồi nha. 

Nhìn cũng na ná diễn viên Hàn Quốc ha

Nhưng mà sau đó lại bị mấy hành động kiểu chồng ngốc sợ vợ (cộng thêm trang phục) phá vỡ hình tượng :(( Có vẻ như là do cảnh này vì biến thành cảnh gây cười nên khiến anh trở nên càng nhu nhược hơn trong truyện rồi, trời ơi Triệu vương gia của tuiiiii




Nữ phụ Giang Ánh Nguyệt phải nói là chọn diễn viên rất hợp, vừa có nét mỏng manh yếu đuối thục nữ mà ban đầu đã khiến các anh tranh giành không ngớt, vừa có nét nguy hiểm ngầm.


Lục Ly nhìn hơi dừ, thêm quả đầu Na Tra nên tớ không thích mấy, nhưng (vẫn) trong trailer thì khúc sau có vẻ được cải thiện hơn. Được cái vụ khóc cười xoành xoạch là y như trong truyện =)))))


Dương Nghiêm thì lại quá trẻ quá cưng đi, cứ như trẻ vị thành niên ấy =))))) không biết sau này diễn biến thế nào. Vai của anh này còn nhọ và hài hơn cả trong truyện, lâu lâu diễn hơi gượng tí nhưng được cái cute =)))))



2. Nội dung:

Điểm đặc biệt nhất chính là thân phận thật sự của nữ chính: quá khứ là đàn ông. Cái này không bị chế bị đổi mới như nhiều bộ chuyển thể hay làm lại khác đã là một điểm cộng to lớn rồi. Phải nói là lâu lắm rồi tớ mới coi ngôn tình, lại còn là phim chuyển thể mà lại thích thú chờ đợi thế này (lại còn thích nữ chính hơn cả dàn nam).
Tuy là tình tiết ưa thích của tớ tới hiện tại đều bị đổi hết trơn, nhưng có một số tình tiết hài hước mới cũng khá thú vị.


3. Nhạc phim:

Bất ngờ là nhạc phim lại rất hay luôn. Tớ thích nhất bài "Nhớ mà không thể nói" của Thôi Tử Cách.




Thịnh Nhất Lưu cũng hát nhạc phim nữa đó.





Còn một bài do Quách Tuấn Thần (đóng Dương Nghiêm) trình bày.





Nói chung là rất đáng để xem luôn đó! Đừng vì tạo hình mà bỏ qua sẽ rất là uổng, mà thật ra thì khi đã quen rồi sẽ thấy tạo hình cũng là một điểm hài hước riêng của phim =)))))))

(Bài viết có sử dụng hình ảnh từ bản vietsub của Kites.vn)