Thứ Tư, 3 tháng 2, 2016

[RRĐTT] Chương 23

Có điều còn không cao hứng được bao lâu thì tin tức hoàng hậu mang thai được tuyền tới, Lệnh phi ngay lập tức phát điên lên, sao lại có thể như vậy? Không phải Càn Long nói sẽ không để hoàng hậu sinh con nữa sao? Sao bây giờ lại có?

Lệnh phi đập vỡ chén thuốc đang cầm. Hoàng hậu đã có một Thập Nhị a ca để nương tựa, Thập Tam a ca thì đã bị nàng hại chết, bây giờ lại sắp có thêm một a ca, chẳng lẽ thật sự phải chờ xem bà ta liên tục tác oai tác quái sao? Không được, mình tuyệt đối không thể ngồi chờ chết được, mình đã phải hi sinh hai cách cách rồi, không thể cứ mất trắng như vậy!

Hoàng hậu mang thai thì sao? Mình đã giết một đứa thì có thể giết thêm đứa thứ hai, thứ ba ...



Bởi vì Quý Uyển Thu mang thai nên trong cung không ít kẻ ghen ghét, hoàng hậu được sủng ái lại còn mang thai long tử, vậy thì bọn họ còn đường sống sao?


Ngự y vừa đi, Hạ Tử Vi liền tới bái kiến. Càn Long nhìn thấy Hạ Tử Vi thì có chút kinh ngạc, Quý Uyển Thu cười giải thích: "Trong cung không có cách cách ở độ tuổi này, thần thiếp nghĩ tới nghĩ lui thì thấy chỉ có Tử Vi cô nương là thích hợp nhất. Mấy tiểu cô nương cùng tuổi nói chuyện với nhau thì thoải mái hơn so với trưởng bối."

Càn Long gật đầu, ánh mắt nhìn Hạ Tử Vi cùng Quý Uyển Thu cũng tỏ vẻ hài lòng hơn rất nhiều, hắn rất coi trọng chuyện tiếp đãi thổ ty Tây Tạng.

Quý Uyển Thu tiếp túc nói: "Tử Vi cô nương quả thật rất hiểu chuyện, thần thiếp dặn dò các ma ma phải dạy bảo thật kĩ, Tử Vi cô nương không hề than một tiếng nào, hơn nữa mỗi ngày còn bớt chút thời gian tới nói chuyện với thần thiếp, một cô nương tốt như vậy khiến thần thiếp thỉnh thoảng lại nghĩ nếu mình cũng có một đứa con gái hiểu chuyện như vậy thì tốt biết bao!"

Hạ Tử Vi giật thót, ngẩng đầu nhìn hoàng hậu nhưng chỉ thấy dáng vẻ chân thành không hề giống đang làm bộ, trong lòng nghi hoặc, chẳng lẽ hoàng hậu biết chuyện gì rồi sao?

Càn Long cười lớn nói: "Nếu nàng đã thích thì cứ giữ Tử Vi ở bên cạnh là được, sau này lại sinh một cách cách nhu thuận, chuyện này chẳng phải rất dễ sao?"

Quý Uyển Thu xấu hổ đỏ mặt, nói: "Hoàng thượng, Tử Vi vẫn còn ở đây đấy!"

Quý Uyển Thu đang thay Hạ Tử Vi cổ vũ cùng thăm dò, xem ra Càn Long cũng không ghét bỏ chuyện Hạ Tử Vi thành con gái của hắn. Nói ra thì cũng thật kì quái, Tiểu Yến Tử chẳng giống Hạ Vũ Hà một chút nào, Hạ Tử Vi thì ngược lại, hơn nữa người ta còn mang họ Hạ, tại sao hoàng đế lại chưa từng nghi ngờ? Chẳng lẽ do trọng điểm trong đầu óc của kẻ động kinh khác với đầu óc người bình thường?



Hai ngày sau, thổ ty Tây Tạng tiến kinh, cảnh tượng hoành tráng như thế đã lâu rồi không xuất hiện ở kinh thành nên không khỏi dẫn tới việc người dân vây xem rất đông, dù sao người mặc trang phục kỳ quái như vậy đâu phải lúc nào cũng có thể thấy được đâu.

Đội ngũ dài thật dài vào cung, trong cung sớm đã chuẩn bị xong xuôi, đứng chờ ở trước đại điện, thổ ty Tây Tạng dẫn đầu tất cả người Tây Tạng tới bái kiến hoàng thượng.

Càn Long vui vẻ nói: "Tốt! Rất tốt! Các ngươi đi đường vất vả rồi, trước tiên hãy nghỉ ngơi cho tốt, đợi tới tối chúng ta cùng dự yến tiệc!"

Đám người Quý Uyển Thu đứng ở sau lưng hoàng đế, Quý Uyển Thu thì tốt rồi, mặc dù là lần đầu tiên nhìn thấy người Tây Tạng cổ đại nhưng ở hiện đại nàng đã từng thấy qua người Tây Tạng rồi nên không hiếu kỳ cho lắ, ngược lại những phi tần khác thì không như vậy, nguyên một đám trừng mắt tò mò đánh giá người đối diện.

Thổ ty Tây Tạng bái hạ nói: "Đa tạ ân điển của hoàng thượng!"

Dù sao thì cũng là thần tử, lễ tiết không thể thiếu.

Hoàng đế dẫn thổ ty Tây Tạng đi, còn công chúa Tắc Á được các nữ quyến tiếp đón. Quý Uyển Thu biết Tiểu Yến Tử sẽ tới quấy rối nên đã sớm phái cao thủ đi coi chừng Sấu Phương Trai rồi.

Công chúa Tắc Á hành lễ với Quý Uyển Thu, động tác rất quy củ nhưng lại biểu hiện sức lực rất lớn, là một người phóng khoáng dễ chịu.

"Tắc Á công chúa lần đầu tới kinh thành có lẽ chưa quen cuộc sống nơi đây, vì vậy bản cung đã sắp xếp một người để bầu bạn với ngươi." Quý Uyển Thu ra hiệu cho Hạ Tử Vi thẳng người lên, nói tiếp: "Đây là Hạ Tử Vi, Tử Vi cô nương, tính tình ôn hoà lại thông minh, hai người tuổi tác không cách biệt lắm nên sẽ dễ tâm sự. Nếu có gì không hiểu hoặc có gì thiếu thì có thể nói với Tử Vi cô nương, công chúa không cần khách khí."

Tắc Á công chúa hành lễ nói: "Đa tạ hoàng hậu nương nương, Tử Vi cô nương thật xinh đẹp, thần rất vui mừng!"

Hạ Tử Vi cười cười, nói: "Công chúa cũng thập phần xinh đẹp, ở đây cũng hiếm khi thấy được một nữ hài hào sảng như vậy."

Tắc Á nghe vậy quả nhiên hớn hở hơn hẳn.

Hạ Tử Vi dẫn Tắc Á đi thăm thú, Quý Uyển Thu mệt mỏi nên về nghỉ trước, giả trang thành một hoàng hậu quy củ cũng không phải là chuyện dễ dàng đâu.

Hạ Tử Vi lôi kéo công chúa Tắc Á đi dạo ngự hoa viên, Tắc Á công chúa chưa từng thấy cảnh sắc Trung Nguyên nên cảm thấy ngự hoa viên rất mới mẻ, các loại mẫu đơn thược dược phù dung gì Hạ Tử Vi cũng thuộc như lòng bàn tay khiến Tắc Á cảm thấy rất ngạc nhiên.

Hai người đi trong chốc lát thì gặp phải một đám người, Hạ Tử Vi nhìn thấy họ thì hơi sững sờ, nụ cười trên mặt cũng từ từ thu lại.

Chờ khi tới gần trước mặt, Hạ Tử Vi hành lễ nói: "Ngũ a ca cát tường, Hoàn Châu cách cách cát tường, Phúc đại gia Phúc nhị gia an khang."

Bốn người đều nhíu mày, Tiểu Yến Tử nói: "Tử Vi, sao hôm nay ngươi nói chuyện lạ vậy?"

Kẻ thiếu não mất trí nhớ này có lẽ đã quên trước đó không lâu còn cãi nhau với Hạ Tử Vi đây mà!

Hạ Tử Vi hạ mi mắt nói: "Có Tắc Á công chúa ở đây, dĩ nhiên phải giữ quy củ."

Tắc Á công chúa tò mò nhìn bốn người trước mặt, Ngũ a ca đương nhiên là ăn mặc đẹp đẽ nhất bởi vì hắn là hoàng tử, kim long tứ trảo cực kì khí phách, trên đầu còn đội mão hồng anh tử (tua đỏ). Phúc Nhĩ Khang cùng Phúc Nhĩ Thái đều mặc quan phục, dáng vẻ anh tuấn oai hùng, Phúc Nhĩ Thái hơi thấp hơn Phúc Nhĩ Khang, cũng thiếu cái khí thế ngạo mạn của Phúc Nhĩ Khang, hắn ở cạnh Ngũ a ca lâu ngày nên cũng ảo tưởng bản thân như long tử phượng tôn vậy, hơn nữa lỗ mũi to của hắn quá gây sự chú ý, lúc Tắc Á công chúa nhìn qua thì lập tức thấy cái lỗ mũi to ấy.

Bốn người cũng vừa phản ứng lại, chào hỏi công chúa Tắc Á, nàng nhàn nhạt đáp lời, cũng nhìn ra mấy người này có ý nghi ngờ nên thay Hạ Tử Vi giải vây: "Tử Vi cô nương phụng mệnh hoàng hậu nương nương cùng ta đi du ngoạn, các ngươi đừng làm chậm trễ thời gian nữa, đến lúc đó người phải chịu phạt lại không phải là các người."

Tắc Á công chúa sinh ra và lớn lên ở Tây Tạng nên gặp qua không ít cô nương tính tình cởi mở hào sảng, mặc dù cũng thích tính cách đó nhưng Hạ Tử Vi hành xử trước mặt nàng rất thoả đáng, tính cách này có mị lực rất mạnh mẽ, lại am hiểu nhiều thứ, một cô nương như vậy khiến công chúa Tắc Á cảm thấy mới lạ, nàng từng nghe nhiều tin đồn về công chúa Trung Nguyên, nghe nói họ vừa xinh đẹp lại lương thiện, hiểu biết rất nhiều, ôn nhu săn sóc lại còn đa tình, tóm lại tất cả các từ ngữ tốt đẹp đều dùng để mô tả bọn họ. Trước kia Tắc Á công chúa cảm thấy mấy lão nhân đó nói quá lên, bây giờ được gặp Hạ Tử Vi mới phát hiện đều là sự thật.

(Văn Thành công chúa của Đường triều tới Tây Tạng hoà thân đã để lại rất nhiều truyền thuyết tốt đẹp)

Đối với công chúa Tây Tạng này thì bốn người họ đều không còn cách nào, dù sao người ta cũng là khách.

Tắc Á công chúa lôi kéo Hạ Tử Vi rời đi, Phúc Nhĩ Khang liền nhân cơ hội, thâm tình gọi một tiếng: "Tử Vi, đừng đi!" (Mời tham khảo vẻ mặt kinh điển)

Hạ Tử Vi lấy lại tinh thần, hành lễ nói: "Phúc đại gia, ta phải đi với Tắc Á công chúa, xin thứ lỗi không thể tiếp."

Vì muốn thân phận của Hạ Tử Vi phù hợp với Tắc Á công chúa nên Quý Uyển Thu đã phong cho Hạ Tử Vi một chức nữ quan, mặc dù thấp hơn bọn người Phúc Nhĩ Khang nhưng ở trong cung cũng coi như có địa vị, vì vậy cho dù là Ngũ a ca thì cũng không nên làm khó nàng.

Tiểu Yến Tử muốn đuổi theo để cùng vui đùa với công chúa Tây Tạng kia một chút nhưng bị Ngũ a ca kéo lại.

Đợi đến khi đã đi xa, Tắc Á công chúa mới hỏi: "Ngươi biết bọn họ?"

Hạ Tử Vi biết rõ lần này Tắc Á công chúa tới là để chọn một phò mã đưa về, hoàng hậu cũng vì vậy mà đã nói qua với nàng, muón để nàng giúp đỡ Tắc Á công chúa chọn kỹ, nếu như sau này phò mã tới Tây Tạng lại gây ra chuyện xấu gì thì đúng là mất mặt Đại Thanh.

Hạ Tử Vi nói: "Đúng vậy, ta biết bọn họ. Đi ở trước là Ngũ a ca, là con thứ năm của hoàng thượng, người cao cao đằng sau là Phúc Nhĩ Khang, là trưởng tử của Phúc đại nhân, người thấp hơn một chút là Phúc Nhĩ Thái, là con thứ của chính thất, hai người đều là hồng nhân trước mặt hoàng thượng, cả hai đều có bản lãnh. Cô nương kia là cách cách hoàng thượng mới nhận, Hoàn Châu cách cách, nhũ danh là Tiểu Yến Tử, tính tình hoạt bát, nếu có gì mạo phạm xin công chúa thứ lỗi."

Tắc Á công chúa tuỳ tiện khoát tay nói: "Được rồi được rồi, cũng không có gì. Ta nghe nói người Trung Nguyên các ngươi nam nữ không thể đơn độc ở cùng nhau, sao bọn họ lại có thể?"

Hạ Tử Vi nghe xong câu hỏi của Tắc Á công chúa thì sững sờ, không ngờ Tắc Á công chúa lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nói: "Hoàn Châu cách cách là cách cách dân gian, tính tình hoạt bát hơn nhiều, hơn nữa nàng hợp với bọn người Ngũ a ca nên họ thường thường đi cùng nhau."

Hạ Tử Vi nỗ lực không nói xấu bọn họ, dù sao đây cũng là thể diện của Đại Thanh.

Tắc Á công chúa ở Tây Tạng cũng coi như là người hoàng thất, đương nhiên biết rõ có nhiều chuyện không đơn giản như vậy nhưng cũng không hỏi thêm nữa, cả hai lại tiếp tục dạo ngự hoa viên.


Lúc yến tiệc buổi tối có rất nhiều màn biểu diễn đẹp mắt, Tiểu Yến Tử lại còn đứng hẳn dậy lớn tiếng vỗ tay khen hay, ngăn cũng ngăn không nổi, điều này khiến mọi người đều cảm thấy bất đắc dĩ, vẫn là Tắc Á công chúa hiểu nhân tình, đứng lên nói: "Hoàn Châu cách cách đúng là thẳng thắn! Màn biểu diễn này thật sự rất tuyệt, thần cũng muốn lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, có điều ở Tây Tạng đã được dặn tới đây phải giữ quy củ nên cũng không dám đứng lên."

Hoàng thượng cười ha hả, nói: "Tắc Á công chúa quả nhiên cởi mở, nếu đã như vậy thì trẫm miễn lễ tiết tối nay cho ngươi, ngươi cũng có thể lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, dùng hết sức vỗ tay cũng được!"

Tắc Á công chúa đắc ý làm mặt quỷ về phía phụ thân của nàng, sau đó nói: "Đa tạ hoàng thượng!"

Sau đó Tắc Á công chúa cũng hào phóng vô cùng, so với Tiểu Yến Tử thì chỉ có hơn chứ không có kém, Hạ Tử Vi ngồi phía sau nghĩ Tắc Á công chúa này quả thật là một người thông minh, làm vậy vừa cứu vớt thể diện cho Tiểu Yến Tử, bây giờ biểu hiện tốt trước mặt Càn Long, sau này mới thật sự có lợi.



Không ngờ ngay ngày hôm sau Càn Long đã lộ ý muốn cho Ngũ a ca cưới Tắc Á công chúa, lúc đoàn người đang dạo ngự hoa viên, Càn Long đột nhiên nói: "Ngươi xem con gái ngươi cùng với con trai trẫm có xứng đôi hay không?"

Lúc ấy, tất cả mọi người ở đó đều giật mình, còn khuôn mặt Ngũ a ca thì lập tức trắng bệch.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét