Thứ Tư, 3 tháng 2, 2016

[RRĐTT] Chương 24

Tắc Á công chúa nói: "Hoàng thượng, người lại nói đùa rồi, Ngũ a ca là long tử thì dĩ nhiên là ưu tú rồi, có điều người có chắc sẽ nỡ để cho thần mang hoàng tử của người về nhà sao?"

Càn Long vừa nghe liền cười lớn, nói với thổ ty Tây Tạng đang đứng một bên: "Con gái ngươi thật là đáng yêu!"

Tiểu Yến Tử thấy Tắc Á được Càn Long khen ngợi thì nhịn không được nói: "Hoàng a mã, Ngũ a ca tốt như vậy thì phải tìm một cô nương tốt cho hắn mới được!"
Càn Long lập tức đen mặt, ý này của Tiểu Yến Tử chẳng phải nói Tắc Á không phải là cô nương tốt sao? Thật sự là mất mặt!

Ngũ a ca biết Tiểu Yến Tử nói sai vội vàng nói đỡ: "Hoàng a mã, ý của Tiểu Yến Tử là ... là cần phải chỉ hôn một cô nương thích hợp cho nhi thần, Tắc Á công chúa đương nhiên là một cô nương tốt, nhưng lại không thích hợp với nhi thần."

Tắc Á công chúa vẫn tức giận lời vừa rồi của Tiểu Yến Tử nên không hề che giấu mà nói: " Hoàn Châu cách cách cho rằng ai mới là cô nương thích hợp với Ngũ a ca? Ngũ a ca tài đức vẹn toàn, theo ta thấy, phải chọn một cô nương hiền lương thục đức mới được. Nếu không phải vì thân phận thì ta thấy Tử Vi cũng rất thích hợp."

Tắc Á công chúa thích nói thẳng, nhiều lúc nàng cũng không cố ý, cha nàng cũng nhiều lần dạy dỗ nàng phải cẩn thận kẻo phạm sai, có điều nàng là một công chúa nhỏ tuổi, nói những lời như vậy thì hoàng đế cũng chỉ xem là tính cách bộc tuệch, còn người khác có nghe lọt tai hay không thì nàng không thèm quan tâm.

Quả nhiên Tiểu Yến Tử vừa nghe được liền nhảy dựng: "Tử Vi không thích hợp! Tử Vi là ..."

Ngũ a ca hoảng sợ kêu to, vội vàng bịt miệng Tiểu Yến Tử mặc kệ Càn Long vẫn còn nhìn, nói: "Hoàng a mã, Tiểu Yến Tử nói chuyện luôn không nghĩ kĩ, người chớ để trong lòng."

Càn Long nhíu mày, Tiểu Yến Tử này sao vừa nghe chuyện tìm người xứng đôi với Ngũ a ca lại cuống cuồng lên như vậy? Chẳng lẽ hai đứa nó thật sự có cái gì? Càn Long thầm rùng mình, nói: "Được rồi, tất cả đừng nói gì nữa, Tắc Á, ngươi hãy xem thật kĩ, ở chỗ của trẫm nhị lang tốt không thiếu đâu!"

Tắc Á gật đầu nói: "Được, vậy thần tạ ơn hoàng thượng trước!"

Người xung quanh đều bị doạ đến nỗi ra một thân mồ hôi lạnh, chỉ sợ Càn Long ghép đôi lung tung, cũng sợ chuyện của họ bị hoàng đế phát hiện.

Đi dạo ngự hoa viên xong, Hạ Tử Vi nhịn không được nói với Tắc Á công chúa: "Vừa rồi công chúa tội gì phải nói mấy lời như vậy?"

Tắc Á công chúa nói: "Hoàn Châu cách cách và Ngũ a ca là thân huynh muội, những người mắt sáng đều nhìn ra được giữa họ có chuyện gì, hơn nữa ta không ưa Hoàn Châu cách cách, thô tục vô lễ, thật sự là làm xấu danh tiếng công chúa chúng ta!"

Có nhiều lúc tính khí đã không hợp thì không còn gì để nói nữa.

Hạ Tử Vi nói: "Cần gì phải như vậy? Dựa vào tính tình đó của Tiểu Yến Tử thì về sau chắc chắn sẽ phải nếm mùi đau khổ, còn người không sống ở đây, sau này cũng đâu còn gặp lại nàng nữa?"

Tắc Á công chúa nói: "Cũng bởi vì sau này không gặp nữa nên giờ mới mặc kệ nàng ta nghĩ gì đây! Hừ! Hoàng đế muốn phối ta cùng với Ngũ a ca là muốn giữ ta ở kinh thành à? Có điều có Tiểu Yến Tử kia ở đây, ta sẽ không đồng ý."

Không ngờ Tắc Á công chúa lại ghét Tiểu Yến Tử như vậy.

Tiểu Yến Tử không hề suy nghĩ mọi chuyện lại cho cẩn thận, chỉ cảm thấy Tắc Á thích Ngũ a ca, muốn làm phúc tấn của Ngũ a ca, nàng cũng không nghĩ lại mà xem, cái XXX, cũng chỉ có Tiểu Yến Tử thiếu não mới xem trọng.

Tiểu Yến Tử quay về làm ầm ĩ một lúc khiến Ngũ a ca đau đầu không thôi.


Ở trong cung mấy ngày, Tắc Á công chúa lôi kéo Hạ Tử Vi thần thần bí bí nói: "Phúc Nhĩ Khang kia có phải thích ngươi không vậy? Sao cứ nhìn chằm chằm ngươi mãi thế?"

Hạ Tử Vi đỏ mặt, nhớ tới những chuyện trước kia liền cảm giác như mắt mình mù thật rồi, vậy mà lại thấy hắn là người tốt. Ở trong cung của hoàng hậu, nàng học được không ít quy củ, cũng biết Phúc gia mặc dù nhìn qua thì phong quang rạng rỡ nhưng thực tế cũng chỉ là hạng nô tài, dù thế nào cũng không xứng với cách cách hoàng gia như nàng. Mặc dù hiện giờ nàng còn chưa nhận thân nhưng sau này khi đã thành cách cách chân chính rồi, nếu lấy một nô tài như hắn thì sau này con của nàng chẳng phải cũng là nô tài sao? Nàng không hề muốn như vậy!

Thấy Hạ Tử Vi đỏ mặt không nói lời nào, Tắc Á công chúa cũng biết nữ nhân Trung Nguyên hay ngượng ngùng không thể thoải mái nói ra mấy chuyện như vậy nên nói: "Vậy ngươi có thích hắn không?"

Hạ Tử Vi lắc đầu, nàng sao có thể thích Phúc Nhĩ Khang? Trước kia là bởi vì hắn cứu mình nên mới cảm thấy hắn tốt, bây giờ xem kĩ lại thì chỉ là một ngự tiền thị vệ tự cao mà thôi!

Tắc Á công chúa đập tay một phát, nói: "Ta biết mà! Hừ! Ta cũng chịu không nổi mấy người bọn họ! Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi! Ngươi chờ xem kịch vui đi!"

Hạ Tử Vi không biết Tắc Á công chúa nói tới kịch vui gì, nhưng vẫn thông minh mà im lặng không hỏi.

Không lâu sau, dũng sĩ Đại Thanh quyết đấu với dũng sĩ Tây Tạng, song phương chiến đấu hăng hái tới mức không thể tách ra nổi. Tắc Á công chúa vô cùng kính nể các dũng sĩ nên to tiếng cổ vũ cho bọn họ, cũng là Càn Long đã ân chuẩn cho nàng.

Tiểu Yến Tử xem không nổi nữa cũng đứng lên la hét nhảy nhót, người ở đây đều nhíu mày, dũng sĩ quyết đấu vốn là tiết mục để hai bên trao đổi hữu nghị, Hoàn Châu cách cách này sao lại biến nó thành trận so tài một mất một còn rồi?

Dũng sĩ Đại Thanh rơi vào thế hạ phong, cuối cùng quả nhiên là Lỗi Mũi Khang lên cứu vớt tình hình.

Tiểu Yến Tử thấy Phúc Nhĩ Khang đánh bại dũng sĩ Tây Tạng liền đắc ý, kiêu căng nhìn Tắc Á công chúa nói: "Thế nào? Chịu thua chưa?"

Làm như người đánh bại dũng sĩ Tây Tạng là nàng vậy.

Thật ra kiểu trận đấu như vậy bên phía Tây Tạng đã tính toán giả thua, thổ ty Tây Tạng là một người thông minh, đương nhiên biết rõ tính tình của Càn long, vì vậy đã sớm dặn dò người của mình rồi, kết quả như hiện tại chỉ là thuận theo mà thôi.

Tắc Á công chúa hành lễ trước mặt Càn Long nói: "Hoàng thượng, dũng sĩ Đại Thanh đúng là lợi hại! Những dũng sĩ này đều được cha thần tận lực bồi dưỡng cả đấy!"

Càn Long nghe xong thì tâm tình vô cùng tốt, cười ha ha nói: "Quá khen, quá khen! Dũng sĩ Tây Tạng cũng rất lợi hại!"

Tắc Á công chúa hé miệng cười một tiếng, không hề có ý vì thua mà khó xử, tiếp tục nói: "Từ nhỏ thần đã kính nể các dũng sĩ nhất, cũng luôn hi vọng vương phu của thần là một dũng sĩ, các vương phu hiện tại của thần đều là dũng sĩ Tây Tạng, vẫn chưa có dũng sĩ Đại Thanh nào cả! Chi bằng hoàng thượng phối Phúc đại gia cùng thần có được không?"

Tất cả mọi người lập tức rớt cằm, đúng là chuyện xưa nay chưa từng có, Tắc Á công chúa này sao có thể không chút che đậy đàm luận chuyện vương phu của mình ở đây, hơn nữa nói thẳng ý của mình, một chút tính dè dặt của nữ nhân cũng không có.

Thấy Phúc Nhĩ Khang bị giật mình, vẻ đắc ý trên mặt biến thành hoảng sợ thì Hạ Tử Vi liền biết kịch vui mà Tắc Á công chúa nói muốn cho mình xem là cái gì rồi.

Càn Long nhìn qua thổ ty Tây Tạng, chỉ thấy vẻ mặt hắn không đổi chút nào, vẫn cười cười như cũ, còn tưởng là hai người đã bàn bạc từ trước. Đúng là rồng động kinh ngốc muốn chết, người ta chỉ là cùng diễn kịch đùa giỡn người khác mà thôi.

Càn Long nói: "Ái khanh, ngươi thấy thế nào?"

Thổ ty Tây Tạng vui vẻ nói: "Thần chỉ có một nữ nhi xem như châu như bảo, nếu là người nó xem trọng thì thần đương nhiên không có ý kiến!"
Mọi người càng thêm kinh ngạc, thổ ty Tây Tạng này đúng là sủng ái nữ nhi!

Càn Long gật đầu nói: "Trẫm hiểu!"
Sắc mặt Phúc Nhĩ Khang như màu đất rồi, nào còn vẻ vui sướng của người thắng cuộc nữa. Công chúa Tây Tạng, trước tiên không nói đến dân phong hung hãn ở Tây Tạng, công chúa Tây Tạng này tất nhiên là hung hãn rồi, vừa nghĩ mình phải rời xa quê hương rời xa chốn phồn hoa này là đã cảm thấy không thể chấp nhận nổi. Hơn nữa ý công chúa là đã có vài vương phu rồi, còn thêm mình nữa thì thành cái gì? Người khác đều có tam thê tứ thiếp, mình còn phải cùng nam nhân khác hưởng chung một nữ nhân? Đúng là khó có thể chịu được, còn khó chịu hơn cả cái chết nữa!

Chỉ là hắn không thể từ chối ngay lúc này, hắn cần phải trở về bàn bạc lại với a mã ngạch nương, hắn là trưởng tử, sao có thể tuỳ tiện đi hoà thân được?



Dọc đường đi, Hạ Tử Vi lo lắng nói: "Công chúa, người thật sự muốn chọn Phúc Nhĩ Khang sao?"

Tắc Á công chúa thấy bộ dạng lo lắng của nàng thì nói: "Thế nào? Ngươi còn lưu luyến hắn?"

Hạ Tử Vi vội vàng lắc đầu nói: "Không phải, ta lo lắng cho người, người như Phúc Nhĩ Khang dã tâm rất lớn." Hạ Tử Vi còn nhớ rõ lời của Phúc Nhĩ Khang mà nàng nghe được ở ngự hoa viên, nếu Tắc Á công chúa là công chúa Đại Thanh thì hắn còn có thể cân nhắc, ta khinh! Một nô tài như hắn mà muốn chọn công chúa! Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Tắc Á công chúa lộ ra nụ cười: "Ta đã sớm biết ngươi là người tốt, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không cưới hắn đâu! Hừ! Cũng không chịu đi soi gương đi, lỗ mũi lớn như vậy còn muốn làm cóc ghẻ ăn thịt thiên nga! Tử Vi, ta nói này, cho dù ngươi chỉ là một nữ quan thì cũng không cần lấy hắn, nam nhân như vậy đúng là buồn nôn!"

Không ngờ Tắc Á công chúa đánh giá thấp Phúc Nhĩ Khang như vậy, Hạ Tử Vi cũng yên lòng. Không chỉ Tắc Á không muốn cưới hắn, nàng cũng sẽ không gả cho Phúc Nhĩ Khang.

"Vậy trong lòng công chúa đã có người nào hợp ý chưa?" Hạ Tử Vi nhịn không được hỏi.

Tắc Á công chúa thở dài, nói: "Tạm thời vẫn chưa, ngươi xem, những người hoàng thượng giới thiệu cho ta đều là dạng gì! Ai ... Ta vốn muốn tìm một vương phu ưu tú, hai người cùng thống trị tốt Tây Tạng, bây giờ lại rơi vào tuyệt vọng thế này. Dũng sĩ Đại Thanh có nhân phẩm tốt lại có tài hoa ở đâu cả rồi?"

Hạ Tử Vi không ngờ Tắc Á công chúa lại nói như vậy, vốn còn tưởng Tắc Á chỉ là một cô công chúa được nuông chiều, không ngờ người ta đã bắt đầu lo lắng chính sự.

Hạ Tử Vi suy nghĩ một chút, nói: "Công chúa, ta lại có một nhân tuyển, cũng không biết người có hài lòng không."

Tắc Á công chúa nói: "Bất kể là ai thì ta cũng muốn khảo xét một chút trước, nếu như thật sự thích hợp thì sẽ tìm hoàng thượng tứ hôn!"

Hạ Tử Vi nhịn không được hỏi: "Công chúa nói người có mấy vương phu rồi, là thật sao?"

Tắc Á công chúa phất phất tay nói: "Sao có thể? Cha ta giữ ta tới bây giờ là muốn để ta tìm một vương phu tài đức vẹn toàn lại có thân phận, ta làm sao có nhiều vương phu như vậy được! Nếu lần này tìm được người thì sẽ là vương phu chính thất, cả đời này nhất định ta chỉ có một mình hắn!"

Quả nhiên là nữ nhân, luôn luôn có ảo tưởng tốt đẹp về tình yêu.

Hạ Tử Vi cũng yên tâm, nếu Tắc Á công chúa thật sự có mấy vương phu rồi thì nàng không thể đẩy người ta vào hố lửa được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét