Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

[Bình luận] Cái kết của "Thái tử phi thăng chức ký"

Đây là phần bình luận cho hơn nửa sau và cả cái kết của bộ webdrama "Thái tử phi thăng chức ký" mà mình đã từng bình luận ở đây.

Trong bài trước, mình thật sự đã khen hết lời và hi vọng rất nhiều về bộ phim này sau khi xem cỡ 14 tập đầu. Thế nhưng phần sau lại khiến cho mình cực kỳ thất vọng và chán nản đến mức không còn muốn coi tiếp nữa, thế nhưng vẫn cố lướt tới tập cuối để xem cái kết ra sao, và rất buồn là nó không vớt vát được gì cả.




Đầu tiên là về nội dung. Mới đầu thì mình còn tưởng nó sẽ bám sát sàn sạt trong truyện, sau đó coi được tới cỡ tập 10 thì thấy các tình tiết đã bắt đầu khác rồi, nhân vật cũng ít hơn, tuy nhiên không ảnh hưởng mấy, với lại mình nghĩ có khi vì vấn đề kinh phi (cái này nói sau) nên cần phải thay đổi cho phù hợp, và mình chấp nhận xem tiếp với suy nghĩ đó. Thế nhưng cho tới khi phát hiện ra tất cả các tình tiết rung động trái tim thiếu nữ trong truyện đều không được đưa lên phim hoặc bị thay đổi, vô tình cũng khiến người xem suy nghĩ khác về nhân vật, cộng thêm tính cách nhân vật cũng khác dần và một vài yếu tố bên ngoài khác khiến mình cảm thấy hoang mang vô cùng.


Thứ nhất là về tình tiết. Như mình đã từng đề cập một số ở bài review trước, như khúc đầu trước khi hồn của Trương Bằng nhập vào xác Bồng Bồng nè, tại sao Tề Thịnh quyết định che giấu thân phận giúp Bồng Bồng nè, việc Bồng Bồng bị giết mà giải thích không rõ ràng nè, rồi cảnh bị sát thủ đuổi giết, cảnh Tề Thịnh "xác định chủ quyền" với Bồng Bồng trước mặt Cửu Vương, các cảnh trò chuyện hài hước mà thâm sâu giữa Bồng Bồng với Triệu Vương, những đoạn hội thoại tưởng hài nhưng lại ngược giữa vợ chồng Thịnh - Bồng, cả Nghiêm - Bồng nữa, đoạn Tề Thịnh âm thầm bồi dưỡng cho Bồng Bồng và thái tử, rồi cả thị nữ sau này "nối nghiệp" Lục Ly là Tả Ý nữa, và cả cái kết khó quên trong truyện ... Trời ơi đâu hết rồi????

Hơn nữa, những tình tiết quan trọng thì không có, nhưng tình tiết hài nhảm dư thừa thì quá nhiều. Có rất nhiều cảnh vốn dĩ rất tình cảm, thế nhưng chen hài vào, lại thành ra nửa nạc nửa mỡ, không cảm nổi mà cũng chẳng cười nổi nữa.



Thứ hai là về nhân vật. Vì nhiều tình tiết có vai trò mắc xích quan trọng bị cắt, thế nên tính cách nhân vật cũng bị bẻ theo cho phù hợp với nội dung phim thành ra không còn "như bước từ trong truyện ra" như mình đã mơ tưởng ban đầu nữa.

Đầu tiên là Trương Bồng Bồng. Ừ thì vẫn là một Bồng Bồng mạnh mẽ, nam tính, có nhiều suy nghĩ và hành động quái dị khiến Tề Thịnh bao phen cười không được mà khóc cũng không xong, vẫn luôn lo lắng cho tương lai của bản thân, luôn không tin tưởng Tề Thịnh nên mới tự tính con đường riêng. Chỉ có điều, đâu rồi Bồng Bồng luôn cố chấp giữ suy nghĩ "ta là nam nhân" thế nhưng vẫn khôn ngoan hành xử đúng mực quy củ? Hoàng hậu thì phải cho ra hoàng hậu, cho dù có ý kiến kì quái gì đi chăng nữa thì lễ tiết không thể thiếu. Ừ thì có thể là vì muốn nâng yếu tố hài hước, nhưng lố quá rồi. Và cũng vì chuyện linh hồn nam nhân này mà (trong truyện) Tề Thịnh đã tức giận tới mức muốn giết Bồng Bồng, muốn giết cả Lục Ly. Trong thời khắc khi mà Tề Thịnh hỏi: "Nàng là nam hay nữ?", rõ ràng chỉ cần đơn giản trả lời "Thiếp là nữ" thôi là sẽ thoát, nhưng BB lại do dự, cuối cùng chọn cách nói vòng vo rồi lại càng khiến cho Tề Thịnh đa nghi càng thêm tin tưởng cái hồn hiện tại bên trong BB trước đây là một đấng nam nhi. Tới giây phút cuối cùng, khi mà BB nhìn ra nếu không nói mình là nữ thì Tề Thịnh thật sự sẽ giết mình, nàng đã cắn răng dối lòng, nhưng vừa nói xong thì lại quỳ sụp tại chỗ mà khóc, chính biểu hiện đó đã tố cáo nàng. Cái ý thức nam nhi trong BB mạnh mẽ như vậy đấy, vậy mà trong phim, Tề Thịnh chỉ vừa đè ra, rồi chỉ sờ cơ bắp của Tề Thịnh mấy cái, nội tâm Bồng Bồng đã chuyển phắt từ nam sang nữ, lại còn tỏ vẻ "ham muốn", coi tới đây mình thật sự bị sốc lắm rồi.

Rồi cũng vì tình tiết bị cắt, mạch logic cho việc Bồng Bồng liên kết với Cửu Vương để tạo phản nó lại thành ra ... phi logic, cứ như luôn cố chấp áp đặt việc Tề Thịnh muốn diệt trừ mình vậy, trong khi mình thấy thì Tề Thịnh quá oan uổng đi!



Tiếp theo là Tề Thịnh, nguyên bản là một người đa nghi, cực kỳ thông minh và lắm mưu nhiều kế, một vị vua quyền uy nhưng rất mực si tình. Trước đó Tề Thịnh càng hành xử lạnh lùng, độc ác, âm hiểm bao nhiêu thì về sau sự si tình lại càng nổi bật lên bấy nhiêu. Một người đàn ông có lý tưởng, có hoài bão, dám nghĩ dám làm, lại thông minh tinh tế như vậy, dành được cả giang sơn, nhưng lại vì người mình yêu mà từ bỏ tất cả, hơn nữa lại còn phát hiện ra trước kia "cô ấy" là nam nhân, dù rất bàng hoàng, rất muốn "một đao kết thúc tất cả", nhưng anh không làm vậy. Vì cô ấy, anh dọn sẵn các nguy cơ, âm thầm bồi dưỡng con trai, dạy bảo luôn cả mẹ để khi con trai chưa kịp trưởng thành thì nàng sẽ chấp chính, và cả quyết định từ bỏ tất cả của anh chỉ vì câu nói của nàng: "Chỉ cần một ngày chàng còn làm hoàng đế, thiếp còn làm hoàng hậu thì chúng ta không bao giờ thực sự bình đẳng. Thiếp không dám, cũng không cho phép bản thân toàn tâm toàn ý yêu một vị hoàng đế." Giang sơn mưu tính nhiều năm mới giành được, sau đó thêm vài năm vất vả dẹp hết mọi chướng ngại, thu hồi quyền lực, loại bỏ thù trong, lại liều cả mạng đi đánh trận diệt trừ giặc ngoài, sau đó giao hết cho con trai chỉ để đổi lấy một tình yêu toàn tâm toàn ý từ thê tử. Mượn lời của Tề Ba, đứa con gái út của hai người thì chính là: "những người si tình trong thiên hạ có lẽ cũng chỉ đến thế mà thôi."

Tề Thịnh (trong truyện) làm bất cứ gì cũng có mục đích. Ban đầu đúng là có lợi dụng BB, nhưng khi xác định được tình cảm thì không phải vì muốn chứng minh Bồng Bồng đã chọn sai người để dựa dẫm thì cũng vì bảo vệ Bồng Bồng, suy nghĩ cho Bồng Bồng, chứ không phải là vì tình cảm lấn át. Như việc "có tin đồn tình cảm" với Giang thị chỉ vì muốn khiến Tiên đế, Cửu Vương yên tâm mà không đối phó với liên minh Tề Thịnh - Triệu Vương chứ không phải vì thật sự có tình cảm. Hoặc là việc để Giang thị tới cung Đại Minh, một là để Bồng Bồng ghen, hai là để kéo sự chú ý của những phi tần khác lên Giang thị thay cho người đang mang thai lại còn được ân sủng không ngớt là hoàng hậu Bồng Bồng, chứ không phải vì khi tới thăm Giang thị thì bỗng phát hiện đó là một tri âm tri kỷ thấu hiểu lòng mình. Tề Thịnh cho mình cảm giác như giáo sư Snape, sau khi ghét bỏ chửi bới đã đời thì tới một thời điểm bỗng phát hiện ra từ đầu tới cuối người ta luôn là người tốt =)) Đằng này, trong phim ai cũng ca ngợi Tề Thịnh giỏi bày mưu tính kế, nhưng mình chả thấy vậy chút nào.


Đối với nhân vật Cửu Vương thì mình thấy cực kỳ bất mãn. Tự dưng lại khiến anh biến thành một kẻ ngốc si tình như vậy để làm gì? Mà éo le một điều, rõ ràng là âm mưu giành vương quyền, là không cam tâm thua Tề Thịnh, thế mà nói với Bồng Bồng và Dương Nghiêm thì lúc nào cũng một bộ "ta là vì an nguy của Bồng Bồng". Trong truyện thì tình cảm của Cửu Vương với Bồng Bồng rất mơ hồ, lúc như là rõ ràng lúc lại như đùa giỡn, tạo cảm giác như chính Cửu Vương cũng không xác định được, lại giống như phần tình cảm đó chỉ mới nhen nhóm, vì vậy mà hành động cấu kết với giặc còn dễ hiểu. Đằng này miệng thì nói đặt Bồng Bồng lên trên tất cả, cuối cùng cũng chẳng màng an nguy của người ta.
Lại còn cái kiểu đáp lại lấp lửng của Bồng Bồng, nào là tặng túi, hở chút lại gặp riêng, nào là "ta sẽ không thay lòng", trước đó vừa tâm sự với Lục Ly kiểu như ta quả thật đã nhìn lầm Tề Thịnh, ta nhất thời hồ đồ mới tin. Trời ạ, Bồng ca vốn dĩ chỉ bắt tay với Cửu Vương vì mục đích bảo vệ tính mạng thôi mà!!!! Đừng nói kẻ lăn lộn tình trường bao năm như vậy mà mấy câu thổ lộ tình cảm rõ như ban ngày của Cửu Vương mà cũng không hiểu nha?!


Triệu Vương thì mình đã nói ngay từ phần trước rồi, từ một vương gia mang tới ấn tượng là người giỏi chịu đựng, thâm tàng bất lộ, sau khi Tề Thịnh thắng thế rồi thì nhân nhượng biết chừng mực, tình cảm với Lục Ly cũng rất dễ thương dù không được nhắc nhiều. Triệu Vương cũng là người duy nhất nói thẳng với Bồng Bồng hãy yên tâm mà chọn Tề Thịnh, khuyên nàng không nên chống đối, chứ không phải là theo Bồng Bồng và Cửu Vương làm loạn, tới lúc phái sát thủ đi rồi mới nổi lên huynh đệ tình thâm nhảy vào cứu giá!!! Nói chung đây là nhân vật nam tớ thích thứ hai sau Tề Thịnh. Vậy mà ... cớ sao lại biến anh thành kẻ nhu nhược bất tài khóc lóc kể lể như thế kia??? Mà nhắc tới đôi Triệu Vương - Lục Ly này, xời ơi, trong phim vì thiếu Tả Ý nên Lục Ly phải tiếp tục ở trong cung, cơ bản là chưa tiếp xúc gì với Triệu Vương hết, vậy mà sao lại thâm tình như vậy??? Bồi dưỡng tình cảm từ khi nào thế?


Dương Nghiêm thì ... quá ba chấm rồi, hoàn toàn biến chất. Chỉ trách biên kịch lợi dụng quá mức mấy tình tiết sặc mùi nam x nam thôi.


Nói về diễn xuất của diễn viên thì thật sự rất khó, vì cái hài nhảm nó làm tụt mất cảm xúc khi coi rồi. Mỗi nhân vật có cá tính riêng, tự dưng giờ đây ai ai cũng theo kiểu hành động suy nghĩ kì quái, diễn viên cứ bị cái nội dung kiểu đó giới hạn thì làm sao mà chứng minh năng lực diễn xuất nổi nữa? 
----------------------------------------

Về cái kết thì ... Trời ơi cái kết viên mãn trong mơ của tui đâu rồi??? T_______T Mà cái kiểu chết không rõ nguyên do như vậy là sao??? Đừng nói thích khách nha, cho dù người ta ẩn cư hay gì đi nữa thì vẫn có cao thủ bảo vệ à nha, đâu ra mà dễ hành thích thế! Hơn nữa, hành thích rồi thì được cái gì chớ??? Cũng có phải là nắm quyền khuynh thiên hạ hay ảnh hưởng đại cục gì nữa đâu???

-----------------------------------------

Mới đầu nghe bảo là thiếu kinh phí, coi khúc đầu lại nghĩ là trầm trọng lắm, khúc sau lại thấy mấy cảnh chiến đấu khúc gần cuối cũng không tồi, đi tìm hiểu một chút thì không hẳn là thiếu, mà chỉ là do kinh phí ít cộng thêm quyết định dồn kinh phí cho việc PR, với lại cũng đã theo mạch hài hước rồi nên phục trang bối cảnh lố tí cũng không sao. Ừ thì cho là vậy đi, nhưng mà báo chí khai thác vấn đề này quá mức rồi. Ngày nào cũng tràn lan cái title "Trang phục 'không thể thê thảm hơn' của phim TTPTCK", nào là "Trang sức hàng chợ trong phim TTPTCK", rồi "Choáng váng với áo giáp cơ bụng sáu múi của thái tử Tề Thịnh", ...


Thật là ... cái gì quá cũng không tốt đâu!

Nghe nói là chuẩn bị có phần 2 và cả phim điện ảnh, vấp phải rất nhiều sự phản đối. Mình cũng cảm thấy đúng. Phần đầu là do PR, webdrama nên mấy cái thô tục hay quá lố không bị cắt mới tạo thành hiện tượng như vậy, nhưng phần 2 (chưa biết là phim truyền hình hay lại tiếp tục là webdrama) và nhất là phim điện ảnh thì sẽ khác, một chiêu không thể dùng lần 2 được nữa. Vấn đề nữa là nội dung sẽ nói về cái gì? Tiếp theo cái kết 2, nói về thời hiện đại của Tề Thịnh và Trương Bằng? Vậy là đam mỹ hả? Cuối cùng là, dàn diễn viên sẽ được giữ nguyên hay thay mới?

Phần tiếp theo có thành công hay không còn thuộc vào biên kịch và đạo diễn nữa, nhưng phải thật sự mới mẻ, nghiêm túc hơn thì mới có thể được đón nhận, chứ nếu cứ tiếp tục như phần này thì đảm bảo sẽ bị gạch đá, thật đấy!

Nhớ tới Hoa Thiên Cốt phần tiếp theo, vì nhân vật Sát Thiên Mạch được ủng hộ quá mức nên tập trung vào nhân vật này, ngoại trừ diễn viên đóng Sát Thiên Mạch được giữ lại thì diễn viên chính đều bị thay đổi, nội dung lại không có gì đặc sắc. Kết quả thì sao? Hiện tại có bài báo nào nhắc tới phim đó hay không?




Nói chung thì dàn diễn viên không một ai nổi tiếng, tới cả nhạc phim cũng "cây nhà lá vườn", kinh phí cũng thấp, có được thành công như vậy thì cũng coi như là có tài năng cộng thêm chọn đúng đường, đúng cách, PR hợp lí, tuy nhiên với một kẻ thuộc "nguyên tác đảng", và có lẽ cũng trơ mặt khó chọc cười như mình thì cảm thấy thất vọng, nhất là vì khúc đầu đã "mồi" mình như thế, cảm thấy như bị lừa T___T Nếu thật sự có phần tiếp hay bản điện ảnh gì đó, có lẽ phải xem xét tình hình kĩ rồi mới dám coi, khéo lại bị hụt hẫng thêm lần nữa thì khổ!




Hiện tại bỗng dưng lại quay sang mê mẩn Mã Văn Tài các mẹ ạ =)) Đi lục mấy bộ Lương Chúc coi lại, rồi tìm đồng nhân đọc, có ai chung sở thích không??


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét