Phúc Nhĩ Thái uống một ngụm rượu, nói: "Ngũ a ca, bộ dạng ngươi như thế này là sao? Chẳng lẽ ngươi hi vọng Tiểu Yến Tử không phải là cách cách?"
Ngũ a ca vẻ mặt uể oải nói: "Cho dù hi vọng thì thế nào? Nàng đã là cách cách rồi!"
Phúc Nhĩ Thái nhịn không được tóm lấy cổ áo hắn kéo lên, nói: "Nếu Tiểu Yến Tử không phải là cách cách thì chỉ có con đường chết, ngươi có biết không hả? Nàng sẽ phạm vào đại tội khi quân! Nếu nàng không trở thành cách cách, nàng sẽ phải chết!"
Ngũ a ca khóc rống lên.
Phúc Nhĩ Thái bất đắc dĩ thả Ngũ a ca trở lại ghế, lấy khăn lau cho hắn, nói: "Bây giờ ngươi nghe ta nói đây, Tiểu Yến Tử không phải cách cách thật, cách cách thật đang ở trong phủ của bọn ta. Nếu muốn giữ mạng cho Tiểu Yến Tử thì phải để Tiểu Yến Tử làm cách cách, sau đó bàn bạc kỹ bước tiếp theo, hiểu chưa!"
Con mắt Ngũ a ca đang mơ màng, vừa nghe nói Tiểu Yến Tử không phải cách cách chân chính thì lập tức phát sáng, tóm lấy Phúc Nhĩ Thái hỏi: "Ngươi nói thật sao? Tiểu Yến Tử không phải là cách cách thật?"
"Suỵt --" Phúc Nhĩ Thái nhìn nhìn ngoài cửa, gầm nhẹ: "Ngươi muốn hại chết Tiểu Yến Tử à! Nhỏ giọng chút! Ta đã nói rồi, cách cách chân chính tên là Hạ Tử Vi, người ta nói giọng Tế Nam, còn thuộc lòng tất cả thơ hoàng thượng viết cho mẹ nàng, hơn nữa còn rõ ràng rành mạch nói ra ngày sinh của mình! Có điều chúng ta không thể để lộ ra, bằng không Tiểu Yến Tử lập tức mất mạng!"
Ngũ a ca vội vàng nói: "Vậy các người đã nghĩ ra biện pháp rồi sao?"
Phúc Nhĩ Thái lắc lắc đầu: "Tạm thời chưa nghĩ ra, cho nên a mã ngạch nương ta, còn có Nhĩ Khang trước tiên khuyên nhủ cách cách thật, hi vọng tới lúc đó có thể cầu xin cho Tiểu Yến Tử. Tiểu Yến Tử thường nhớ nàng, nàng cũng thường nhắc tới Tiểu Yến Tử, hi vọng đến lúc đó thật sự được."
Ngũ a ca lập tức tỉnh táo lại, vậy là còn hi vọng!
Ngũ a ca lau qua loa một cái, nói: "Hoá ra là như vậy, vậy chúng ta phải nghĩ cách giữ mạng cho Tiểu Yến Tử, còn phải để Tử Vi tiến cung mới được!"
Phúc Nhĩ Thái gật gật đầu, đột nhiên nghi ngờ, Ngũ a ca thật sự có khả năng lên làm hoàng đế à, bộ dáng hãm sâu vào tình yêu nam nữ như vậy chỉ sợ không thích hợp làm quân chủ cho lắm?
Có điều Phúc Nhĩ Thái nhanh chóng lắc lắc đầu, xoá bỏ ý nghĩ này ra khỏi đầu.
Ngũ a ca lập tức khôi phục lại thái độ bình thường.
Tiểu Yến Tử có hơi chột dạ, vì nàng không phải cách cách thật, nhưng lại nghe nói nếu nàng nói ra sự thật thì sẽ bị chém đầu. Mặc dù thường mở miệng ra là đòi chết nhưng thật ra Tiểu Yến Tử rất là tham sống sợ chết, vì vậy lúc này Tiểu Yến Tử rất ngoan ngoãn, không dám nói lung tung gì hết.
Có điều lúc nghe nói phải chuyển tới Sấu Phương Trai, Tiểu Yến Tử rất mất hứng, sợ chỉ có một mình sẽ buồn chán.
Hạ nhân len lén khuyên nàng: "Cách cách, nếu đến ở Sấu Phương Trai, Ngũ a ca cùng Phúc đại gia bọn họ có thể thường tới, người cũng có thể thường xuyên chơi cùng bọn họ đó!"
Tiểu Yến Tử cảm thấy rất đúng, vì vậy hỏi tên nha hoàn kia là gì, nàng nói nàng tên là MinH Nguyệt, còn có một tỷ muội tốt gọi là Thải Hà, Tiểu Yến Tử lập nói nói muốn đem bọn họ tới Sấu Phương Trai khiến họ cực kỳ mừng rỡ.
Quý Uyển Thu đã nhanh chóng cho người dọn dẹp Sấu Phương Trai xong, sau đó chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Bề ngoài nàng không thể bạc đãi Tiểu Yến Tử, dù sao cũng là đồ của hoàng gia, không phải của nàng, dùng đồ của người khác thì mắc gì phải ngại?
Hôm nay Vĩnh Cơ mang vẻ mặt cứng ngắc tới đây. Vĩnh Cơ gần đây được Quý Uyển Thu điều dưỡng rất tốt, thể cốt khoẻ mạnh, trước kia bệnh tật liên miên, hiện tại muốn bị bệnh rất khó, lại rất thích đi học, thích cả việc cưỡi ngựa bắn cung, nhũ nương trước kia ngày càng ít có cơ hội tiếp xúc, tâm tư Vĩnh Cơ cũng dần dần trưởng thành hơn.
Quý Uyển Thu nói: "Ai khiến cho Vĩnh Cơ của chúng ta tức giận vậy? Sao lại tức giận?"
Quý Uyển Thu cho rằng tính tình Vĩnh Cơ tốt như vậy thì sẽ không giống những đứa trẻ khác giận dỗi lung tung, cũng không có tật xấu do nuông chiều từ bé, hôm nay lại không hiểu nguyên nhân vì sao lại như vậy.
Vĩnh Cơ rầu rĩ không vui: "Ngạch nương, Tiểu Yến Tử kia thật sự sắp được phong thành cách cách rồi sao?"
Quý Uyển Thu gật đầu: "Đương nhiên rồi."
"Nàng như vậy mà cũng làm cách cách được? Một kẻ thô bỉ, lại còn không có chút quy củ nào. Hôm nay con cưỡi ngựa, chỉ là đạp lưng nô tài để lên ngựa thôi, nàng liền la hét quát tháo về phía con, nói con khắt khe với người hầu, sau đó dù bị người kéo lại nhưng con vẫn nghe được nàng nói ngạch nương không tốt bụng như Lệnh phi, khó trách hoàng a mã không thích người!"
Lại là Tiểu Yến Tử! Quý Uyển Thu cực kỳ bất đắc dĩ, mặc dù không trực tiếp tiếp xúc nhưng lại luôn đau đầu vì cái tên này.
"Được rồi, Vĩnh Cơ, đây là quyết định của hoàng a mã, chúng ta không có cách nào thay đổi được. Sau này nàng là tỷ tỷ của con, con không thể trêu vào, tránh đi là được. Tính cách nàng như vậy thì sao thích hợp sống trong cung được, cũng là do hoàng a mã con không nghĩ kĩ. Hôm nay đi học thế nào? Hoàng a mã nói con học rất tốt, muốn ban thưởng một con tuấn mã cho con đấy!" Quý Uyển Thu lảng sang chuyện khác.
Nói đến việc này, Vĩnh Cơ rốt cuộc cũng lộ vẻ tươi cười: "Hôm nay con học bắn mục tiêu di động, mặc dù cũng có lúc bắn không trúng, nhưng tiên sinh nói con có tài, về sau sẽ càng ngày càng giỏi hơn."
Quý Uyển Thu vui vẻ nói: "Vậy là tốt rồi, Vĩnh Cơ cứ chú tâm học thật giỏi, những chuyện khác không cần phải nghĩ nhiều, chúng ta cứ sống tốt phần mình là được."
Vĩnh Cơ gật gật đầu.
Ngắm con trai mình càng ngày càng cường tráng, Quý Uyển Thu thật sự rất mừng, cũng rất có cảm giác thành tựu.
Đại điển sắc phong của Tiểu Yến Tử trùng khớp với nội dung trong truyện, mọi người đều biết trong cung có một cách cách dân gian, hơn nữa rất được hoàng thượng thương yêu. Có điều chi tiết đi ngang phố xá không xảy ra, tình huống hỗn loạn như vậy, nếu như có thích khách trốn trong đám người thì bọn họ đúng là sẽ thành mục tiêu ngay. Vì vậy cảnh tượng Tiểu Yến Tử được vạn dân quỳ lạy cũng không xuất hiện.
Thừa lúc đại điển sắc phong của Tiểu Yến Tử, Phúc Nhĩ Khang không thể từ chối thỉnh cầu của Tử Vi mà dẫn nàng vào cung. Tử Vi mặc y phục của thái giám, đi theo sau lưng Phúc Nhĩ Khang, nhìn thấy cảnh tượng vô cùng tráng lệ náo nhiệt như vậy thì không khỏi đau xót, những thứ này đáng lẽ đều là dành cho nàng cơ mà!
Phúc Nhĩ Khang len lén giữ chặt tay của Tử Vi, thấp giọng nói: "Ta biết rõ trong lòng nàng khó chịu, nhưng xin nàng hãy cố chịu đựng thêm một chút, vì Tiểu Yến Tử, cũng vì tương lai của chúng ta, được không?"
Tử Vi cúi mặt xuống, nhẹ nhàng gật đầu.
Chuyện Phúc Nhĩ Khang mang Tử Vi tiến cung Phúc Nhĩ Thái và Ngũ a ca đều biết, sau đó Tiểu Yến Tử cũng biết, cực kỳ vui vẻ đòi gặp Tử Vi cho bằng được.
Vì vậy mọi người sắp xếp thời gian để Tử Vi gặp Tiểu Yến Tử trong Sấu Phương Trai.
Tiểu Yến Tử đương nhiên nói do mình thân bất do kỷ, hồ đồ nhận cha. Tử Vi thấy nàng khóc đáng thương như vậy liền mềm lòng tha thứ. Mọi người chứng kiến cảnh tượng tỷ muội tình thâm cũng rất cảm động.
Bây giờ Quý Uyển Thu đã trải rộng tai mắt ở trong cung, đối với việc mờ ám của Phúc Nhĩ Khang đương nhiên là rõ ràng tường tận. Không ngờ đám người kia thật sự lớn gan y như trong nguyên tác, coi hoàng cung như cái chợ, muồn vào là vào, muốn ra là ra.
Có điều Quý Uyển Thu không hề có ý định làm khó chuyện này. Dựa theo nội dung nguyên tác, Hạ Tử Vi nhất định sẽ vào cung, có điều cũng không dễ xử lý như Tiểu Yến Tử, dù sao cũng là nữ nhi của Càn Long.
Sau đại điển sắc phong, Lệnh phi tuân theo mệnh lệnh của Càn Long phái người dạy quy củ cho Tiểu Yến Tử. Trong nguyên tác thì chuyện này là do hoàng hậu phụ trách, hiện tại Quý Uyển Thu không muốn dính vào một chút nào hết. Quá nghiêm khắc thì Tiểu Yến Tử sẽ làm loạn, bọn họ lại còn nguỵ biện rằng lỗi là ở người dạy, quá dễ dãi thì nói là không chịu trách nhiệu, tóm lại kiểu gì cũng sai.
Lần này giao cho Lệnh phi, Quý Uyển Thu thấy thật vui vẻ.
Lệnh phi đương nhiên biết chuyện này không có gì tốt cả, có điều đường lui đều bị Quý Uyển Thu phá hỏng hết. Hoàng hậu bận bịu, ma ma bên cạnh thì hoàng hậu còn có việc cần, không thể lấy đi. Lệnh phi ngươi có quan hệ tốt với Tiểu Yến Tử mà, Tiểu Yến Tử thích nhất là tâm địa tốt của Lệnh phi ngươi mà, vậy thì chắc chắn nghe lời ngươi, ngươi chắc chắn sẽ dạy dỗ tốt ...
Lệnh phi bất đắc dĩ chỉ có thể chịu thiệt lần này. Nàng cũng bắt đầu nghi ngờ mình đầu tư vào Tiểu Yến Tử có phải là sai rồi không?
Lệnh phi, bây giờ mới nghi thì muộn rồi!
Quý Uyển Thu cũng biết Hạ Tử Vi ở trong Phúc gia, thật không ngờ nội dung vở kịch đã đi tới đây rồi. Chờ tới lúc Phúc gia đưa Tử Vi vào cung thì sẽ càng thêm đặc sắc.
Trong nguyên tác, hoàng hậu luôn chạy tới Sấu Phương Trai chỉ vì muốn tóm lấy lỗi của Tiểu Yến Tử. Lần này, Quý Uyển Thu nhất quyết không đi, chỉ phái người đem đồ qua theo quy định. Về phần Tiểu Yến Tử đang làm gì thì không tới lượt nàng quản, không phải có Lệnh phi quản rồi sao?
Tiểu Yến Tử học quy củ, học kiểu gì cũng sai, mấy ma ma kia đương nhiên không ra tay ác độc như Dung ma ma, nhưng cũng không thể quá buông thả. Tiểu Yến Tử thấy phiền, cởi guốc quăng ra ngoài cửa: "Ta không học quy củ! Quy củ phiền chết người đi được! Ta tự do tự tại tốt hơn nhiều, cần gì phải làm cái cách cách này chịu khổ chịu vất vả lại còn không tự do! Ta không làm cách cách nữa! Ta không phải là Hoàn châu cách cách!"
Giày kia bay ra ngoài cửa, thiếu chút nữa là đập trúng Càn Long đang đi vào.
Người xung quanh giật mình, Lệnh phi ở bên cạnh Càn Long mặt mũi trắng bệch, không ngờ Tiểu Yến Tử to gan lớn mật như vậy.
"Hoàng thượng giá lâm!" Tiểu thái giám bị Càn Long trừng mắt vội vàng hô to.
Tiểu Yến Tử giật mình, các ma ma kia cũng giật mình.
Càn Long mang vẻ mặt đen thui vào phòng, các ma ma vội vàng quỳ xuống. Tiểu Yến Tử mặc dù sợ hãi nhưng vẫn giả vờ cường ngạnh, chỉ vung khăn nói: "Hoàng a mã cát tường!" Hành lễ xiêu xiêu vẹo vẹo, dưới chân còn không mang giày.
Càn Long tức giận ngồi xuống, nói: "Đây là kết quả sau khi con học quy củ vài ngày đó hả?"
Các ma ma vội xin tha, nói: "Hoàng thượng tha mạng!" Trong lòng oán hận Lệnh phi, ai bảo nàng nói chỉ cần dạy đại khái một chút thôi, không cần nghiêm khắc, vì vậy các nàng cũng không tận sức, kết quả Hoàn Châu cách cách còn đòi sống đòi chết, học quy củ không được bao nhiêu nhưng lời mắt người lại luyện thêm được rất nhiều, mỗi ma ma bị mắng chửi tới mức muốn phun máu. Xem ra cây đại thụ Lệnh phi này cũng không thích hợp để dựa vào cho lắm.
Lệnh phi vội vàng để cho các ma ma lui xuống, an ủi Càn Long nói: "Tiểu Yến Tử không giống với người khác, không thể gấp. Hoàng thượng, chúng ta cứ từ từ, dù sao người cũng thích Tiểu Yến Tử, giữ lại nàng thêm hai năm để học cũng không sao!"
"Ta không muốn học quy củ! Ta không muốn làm cách cách!" Tiểu Yến Tử hét lớn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét