Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

[HCCKTTS] Chương 5

Hoàn Châu chi Kim Toả trọng sinh



Chương 5: Quế hoa mật đường


Trường Xuân cung, hoàng hậu đang mang thai nghe được hoàng đế lại tới chỗ Cao thị, trên mặt xuất hiện nụ cười lạnh. Từ lúc vào phủ tới giờ nàng luôn cùng Cao thị tranh đấu, thắng bại đều có, nhưng cuối cùng nàng mới là vợ cả của hoàng thượng, là đương kim hoàng hậu, dù nữ nhân kia được sủng ái, chẳng phải mỗi ngày đều tới chỗ nàng thỉnh an sao.

Hiện tại nữ nhân kia không còn bao nhiêu thời gian ai cũng biết, hoàng thượng thương tiếc nên tới đó nhiều hơn, việc này không có gì không ổn, như vậy hắn sẽ ít đi những nơi khác. Bây giờ nàng vất vả lắm mới mang thai, dưỡng thai mới là việc chính, việc của hoàng thượng hoàng hậu đành tạm gác qua một bên, không để ý thêm nữa.


"Thải Điệp tỷ tỷ, đây là canh gà măng chua ngự thiện phòng làm, hôm qua nghe nương nương nói muốn ăn măng, nô tỳ liền nói ngự thiện phòng nấu một ít, khai vị bổ khí rất tốt." Hoàng hậu ngẩng đầu nhìn thấy một cung nữ lạ mặt, trong lòng vừa động, lập tức lệnh cho Thải Điệp dẫn cung nữ lại gần.


"Cái này là do ngươi phân phó ngự thiện phòng sao, đúng là có một chút lanh lợi." Hoàng hậu nhìn bát canh thanh mát không có chút váng dầu nào, trông cũng khá ngon miệng, khiến nàng có chút thèm ăn.

"Nô tỳ không dám nhận lời khích lệ của nương nương, đây là công lao của Thải Điệp tỷ tỷ, do hôm qua Thải Điệp tỷ tỷ nói cho nô tỳ biết nương nương muốn ăn măng, nô tỳ mới tự làm chủ phân phó ngự thiện phòng chuẩn bị cho nương nương, thỉnh nương nương trách phạt."

Cung nữ được hoàng hậu khích lệ không hề kể công, ngược lại chuyển công lao cho đại cung nữ Thải Điệp, hành động này làm hoàng hậu nương nương không khỏi nhìn nàng thêm vài lần, "Nhìn ngươi rất lạ, là cung nữ mới phân tới năm nay sao?" "Hồi bẩm nương nương, đúng là nô tỳ mới tiến cung năm nay."




"Nương nương, cung nữ Tô Tâm đó là thứ nữ của nô tài Nguỵ Thanh Thái của phủ nội vụ, năm nay mười sáu tuổi. Nguỵ Thanh Thái ở nội vụ phủ thường xuyên xung đột với Cao Bân, hai người bọn họ lúc nào cũng bất hoà, Tố Tâm chắc là không có quan hệ gì với bên kia. Từ lúc Tố Tâm tới Trường Xuân cung của chúng ta, nô tỳ vẫn luôn quan sát nhưng không phát hiện gì dị thường, ngôn hành cử chỉ đều rất hợp quy củ, lại có vài phần lanh lợi, rất có tiềm năng." Buổi tối, Thải Điệp bẩm báo những gì mình nghe được về cung nữa kia cho hoàng hậu.

"Nếu đã vậy, điều nàng tới giúp đỡ cạnh ngươi đi, bây giờ ta đang mang thai, tương lai sinh ra tiểu hoàng tử, chỗ ngươi sẽ cần thêm người, bây giờ đúng là cần chuẩn bị trước, chọn ra nha hoàn hầu hạ tiểu hoàng tử." Nghe Thải Điệp bẩm báo, hoàng hậu cũng yên lòng về Nguỵ thị, muốn Thải Điệp mang theo bên người cùng hầu hạ nàng, tính kế lâu dài.




"Mẫu thân nếm thử bột sen hoa quế cao đi, đây là làm từ hoa quế vừa nở năm nay, mẫu thân thử xem hương vị thế nào?" Tử Vi bưng chén hoa quế cao vừa làm, vẻ mặt chờ mong.

"Đã đến thời điểm hoa quế nở rộ rồi sao, hoa quế thật ra cũng là thứ khó có được, vừa làm quế hoa cao, còn có thể hầm thành quế hoa mật đường. Ta nhớ rõ phụ thân con năm đó thích nhất là quế hoa mật đường, từng nói quế hoa mật đường ta làm là ngon nhất." Hạ Vũ Hà nhìn quế hoa cao trước mắt, không tự chủ được mà nghĩ tới Càn Long.

Tử Vi luôn cảm thấy hứng thú với chuyện liên quan tới phụ thân, nghe nói phụ thân thích quế hoa mật đường, quay đầu nhìn Kim Toả ở phía sau, nói: "Kim Toả, đợi lát nữa ngươi hái thêm một chút hoa quế, đừng làm qua loa giống lần trước làm tô lạc, cách làm quế hoa mật đường ta sẽ giao cho ngươi như lần trước, nhất định phải thật cẩn thận, chờ mấy ngày nữa làm cho mẫu thân nếm thử."

"Tiểu thư, Kim Toả đã biết, Kim Toả đi ngay." Kim Toả đáp ứng một tiếng liền lui ra ngoài. Càn Long thích quế hoa mật đường, vậy mà Kim Toả không hề biết, nếu đã biết thì phải tìm hiểu kĩ một chút, tương lai có thể dùng cái này để lấy được ích lợi lớn.

Quế hoa mật đường cũng không khó làm, lựa ra những cánh hoa tươi nhất, thêm một chút muối ướp một đêm, sau đó đổ phần nước thải đi, rồi lấy hoa quế đã phơi khô nửa nắng (tầm 3-4 tiếng) bỏ vào bình theo tỉ lệ một tầng hoa quế một tầng đường, để chỗ tối sau mười ngày là có thể dùng. Dù không phức tạp, nhưng để làm ngon thì phải chú ý một vài thứ. Mấy lần đầu Kim Toả không nắm rõ lượng muối hoặc lượng đường nên bị Hạ Vũ Hà lớn tiếng quát vài lần, đến lần thứ ba mới được khen ngợi.

"Kim Toả, hương vị lần này không sai, vẫn là nhờ Tử Vi nên ngươi cuối cùng cũng làm được. Tử Vi làm còn ngon hơn mẫu thân làm lúc trước, nếu phụ thân nếm thử thì chắc chắn sẽ khen không ngớt lời."

"Mẫu thân quá khen rồi, là do mẫu thân dạy tốt mới được vậy. Mẫu thân hôm nay không dạy con đánh đàn sao? Con muốn học khúc mà mẫu thân mới phổ hôm trước." Thấy Hạ Tử Vi cùng Hạ Vũ Hà đánh đàn đầy hứng khởi, Kim Toả xin phép Hạ Vũ Hà liền đi ra ngoài. Lúc trước nàng học đánh đàn là để Tử Vi có bạn, hiện tại Tử Vi hưng trí như vậy thì không còn cần thư đồng nữa, Hạ Vũ Hà liền để Kim Toả đi làm việc khác.

Tuy rằng hơi tiếc vì không thể học đàn, nhưng lại đúng ý Kim Toả. Ở kiếp trước Kim Toả thực sự có vài phần hứng thú muốn học đàn, nàng còn cầu xin tiểu thư cho nàng ở lại, cuối cùng tiểu thư mở miệng nàng mới có thể cùng tiểu thư học đàn. Bây giờ Kim Toả dồn hết tâm trí vào việc học thêu, không thể học đàn nhưng có thể luyện tập nữ công. Tất cả cố gắng cùng tiến bộ của Kim Toả, Trương thẩm đều nhìn thấy, đứa nhỏ này rất có thiên phú, học rất nhanh, mới nửa năm đã có một chút cảm giác, không chỉ có kỹ xảo mà còn thêm một chút ý cảnh.

Đã là đại sư chân chính thì dù để ý nhiều tới tú phẩm của mình hay không thì đều có điểm đặc trưng mà người khác không thể bắt chước, mà để có được chỗ độc đáo ấy phải dựa vào tài năng điểm tinh chi bút (1). Hiện tại Kim Toả tuy rằng còn non nớt, nhưng lại hiểu rõ tinh tuý bên trong, cách xử lý tinh tế, đây mới là điểm hiếm có.

"Hương bao là một vật nhỏ, dù là quý nữ khuê các hay là dân chúng tầm thường, hầu như mỗi người đều đã từng thêu hương bao. Nói như vậy hương bao cũng không phải là thứ khó làm, nhưng chỉ có trong nghề mới biết, càng là thứ càng nhỏ bé tầm thường, càng đòi hỏi nhiều công phu. Ngươi theo ta học nhiều ngày như vậy cũng nên tập thêu hương bao rồi, tương lai mấy vật nhỏ nhặt tiểu thư cần đều cần nha đầu ngươi may đấy." Trương thẩm sống ở Hạ gia đã lâu nên rất hiểu hoàn cảnh của nha hoàn thiếp thân Kim Toả này chính là bên ngoài đắc ý bên trong chua xót. Tiểu thư nhìn ôn hoà có lễ, nhưng thực tế lại không giống như vẻ ngoài.

Hoàn cảnh của Kim Toả các nàng ai cũng biết, nhưng thân là hạ nhân nên không thể nói gì, chỉ có thể tuỳ khả năng mà tận lực giúp đỡ Kim Toả. Hơn nữa, nha đầu Kim Toả này sau khi bị quản gia trách phạt lần trước hình như đã hiểu rõ, cách đối đãi với hạ nhân các nàng đã khác trước rất nhiều. Tim người đều là máu thịt (ý nói đều có tình cảm), Kim Toả đối đãi tốt với các nàng, các nàng dĩ nhiên cũng sẽ giúp lại Kim Toả.


"Sư phó, ta sẽ cố gắng." Hương bao là thứ mà Kim Toả luôn ghi nhớ trong lòng. Từ khi biết Càn Long sẽ tới Tế Nam vào mùa xuân năm sau, Kim Toả luôn tự hỏi nàng phải làm gì đây, tuy rằng nàng tuổi còn nhỏ nhưng có thể dựa vào cơ hội này để tạo ấn tượng với Càn Long. Lần này là cơ hội trời cho, lúc này Tuệ Hiền Hoàng Quý phi được Càn Long sủng ái nhất vừa qua đời, hắn không chịu nổi việc này mới cải trang rời kinh giải toả tâm trạng đau buồn.

Lúc còn ở trong cung, Kim Toả đã từng nghe qua truyền kỳ của Tuệ Hiền Hoàng Quý phi. Nếu nàng có thể lợi dụng tốt người này, có lẽ sẽ có được hiệu quả trên cả mong đợi. Lúc trước nàng nghe qua đại danh của Tuệ Hiền Hoàng Quý phi là vì Tử Vi, trước đây nàng ta luôn cho rằng mẫu thân là chân ái (tình yêu đích thực) của hoàng đế, nhưng sau đó lại nghe được chuyện hoàng thượng sủng ái Tuệ Hiền Hoàng Quý phi ở trong cung, Tử Vi không tài nào tin nổi, thân là nha hoàn nên Kim Toả phải đi hỏi thăm, nhờ vậy nàng mới nẵm rõ địa vị, bản tính và sở thích của Tuệ Hiền Hoàng Quý phi.

Vì Tử Vi, lúc đó nàng bỏ ra rất nhiều tiền bạc và công sức mới tìm được lão ma ma từng hầu hạ Tuệ Hiền Hoàng Quý phi, biết được rất nhiều bí mật không ai biết. Trước đó, Kim Toả không hề biết tranh đấu trong cung lại thảm thiết đến vậy, ngày thường ở ngoài luôn là hoà khí xưng tỷ gọi muội, vậy mà sau lưng giả dối dến ghê người. Kim Toả cảm thấy may mắn vì lúc trước chọn đúng chỗ dựa, đầu phụ Lệnh phi nương nương đang được sủng ái, mới có thể sống sót qua khỏi nhiều tai hoạ như vậy.

"Gấm Tô Châu chia thành đơn mặt thêu (thêu một mặt) và song mặt thêu (thêu hai mặt). Thêu một mặt ta đã dạy rồi, bây giờ chúng ta sẽ học thêu hai mặt. Thêu hai mặt chia thành song mặt thêu phổ thông (2), song mặt dị sắc thêu (3) và song mặt tam dị thêu. Thêu hai mặt ý nghĩa giống như tên gọi, ở trên cùng một khung tranh thêu hình trên cả hai mặt, có độ thử thách cao với người thêu.

Thêu hai mặt là sản nghiệp thất truyền của nhà ta. Năm ấy ngoại tổ mẫu (bà ngoại) dùng sợi vàng được chế tạo đặc biệt, loại sợi vàng bạc này là loại chứa vàng bạc thật, phối cùng với sợi tơ tằm thứ thiệt thêu ra bức "Vân long đằng phi" (rồng bay lên mây). Ta nhớ mẫu thân ta từng nói, bức tranh thêu đó một bên là rồng vàng đang bay lên, một mặt là rồng bạc, ráng mây lấp lánh, lửa đỏ bao quanh, tất cả phối hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ, sau đó một thượng quan nhìn trúng, nghe nói đã thành cống phẩm được đưa vào cung."


Nhắc đến thời điểm huy hoàng đã qua của nhà mình, vẻ mặt Trương thẩm hiện lên bảy phần tự hào ba phần tiếc hận. Nàng đoán chắc cả đời này sẽ không có cơ hội tận mắt nhìn được bức "vân đằng phi long" đã đưa vào trong cung kia. Một hậu nhân không thể chiêm ngưỡng kiệt tác của tổ tông thì sao lại không tiếc nuối cho được. Kỹ thuật thêu của các nàng trước kia ở Tô Châu có thể nói là ai ai cũng biết, cuối cùng lại dẫn tới kết cục nhà tan cửa nát, đúng là tạo hoá trêu ngươi.

Tam dị thêu, kiếp trước Kim Toả từng cùng Tử Vi đi tới thư phòng của Càn Long ở Càn Thanh cung, bức bình phong ở phía sau thư phòng hình như chính là bức "vân đằng phi long" mà Trương thẩm nói.





(1) điểm tinh chi bút: biết điểm mấu chốt để sử dụng.

Bút là để chỉ lời văn. Trong lúc nói hoặc viết, tại thời điểm mấu chốt hiểu được cần dùng từ ngữ, lời văn như thế nào cho hợp lý thì nội dung sẽ càng thêm sâu sắc.


Theo Baike:

Đơn/đan mặt thêu (thêu một mặt): chỉ chú trọng hình ảnh của một mặt, mặt còn lại (gọi là mặt trái) có thể tuỳ ý. Theo tớ hiểu là chỉ có một mặt là ra hình thù mình muốn, mặt kia thì nào là đường may nào là chỉ dư loạn xạ tá lả á =)) cái này ra thành phẩm thì chắc là để dùng trong may mặc nên chỉ cần ra hình thù ở mặt ngoài là được, khác với thêu 2 mặt đặt trên khung, dùng để trang trí.

Song mặt thêu (thêu hai mặt):




(2) song mặt thêu phổ thông: thêu hai mặt bình thường. Lụa đặt trên khung, đường kim, màu sắc, hình thù giống nhau (sau khi thêu xong thì cả hai bên mặt trái phải đều thành hình thù giống nhau).

(3) song mặt dị sắc thêu: thêu hai mặt khác màu. Giống thêu hai mặt bình thường, nhưng mà màu sắc  thành phẩm ở hai mặt khác nhau.



(4) song mặt tam dị thêu: (dị = khác) thêu hai mặt có ba điểm khác. Giống hai loại trên ở chỗ là thêu xong thì cả hai mặt đều ra hình thù. Tuy nhiên, ở đây dùng đường kim khác, màu sắc khác và hình thù ở hai mặt khá nhau (ý nghĩa của tam dị = ba điểm khác nhau).




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét