Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016

[RRĐTT] Chương 15

Quý Uyển Thu muốn nhân cơ hội này đưa Hạ Tử Vi tiến cung, khó lắm mới có cơ hội thấy được Hạ Tử Vi được miêu tả là chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa kia ra sao, bộ dạng thánh mẫu hoa thế nào. Nói thật, lúc Quý Uyển Thu xem lại Hoàn Châu cách cách thì rất đồng cảm với Hạ Tử Vi, nhưng lại ghét cái tính chỉ biết thiện lương của nàng, không biết suy nghĩ cho bản thân gì cả, bị người khác bắt nạt mà còn giúp người ta nói chuyện, thật sự coi mình là tiểu thiên sứ cứu khổ cứu nạn à?

Này, tiểu thiên sứ là để quản lý tình yêu nam nữ mà.

Càn Long quả nhiên rất quan tâm Tiểu Yến Tử, mỗi ngày đều đi thăm, sợ nàng xảy ra bất trắc gì.

Ngũ a ca đương nhiên biết Tiểu Yến Tử nhắc tới ai, sau khi thương lượng với Phúc Nhĩ Khang, cảm thấy có thể nhân cơ hội này đưa Tử Vi tiến cung, vì vậy Ngũ a ca nói ra chuyện giữa Hạ Tử Vi cùng Tiểu Yến Tử, có điều chỉ nói Tiểu Yến Tử một thân một mình lên kinh thành, được chủ tớ Hạ Tử Vi chăm sóc, giúp đỡ rất nhiều cho Tiểu Yến Tử.

Càn Long nghe được thì cảm động không thôi [Kẻ này luôn luôn dễ dàng bị làm cho cảm động, cho nên Lệnh phi mới đáng giá như vậy đó!] nói: "Nếu Tiểu Yến Tử đã nhớ thương bọn họ như vậy, chờ Tiểu Yến Tử thương thế tốt hơn, trẫm sẽ cho phép nàng xuất cung đi thăm hai tỷ muội tốt kia một chút."

Đây không phải là kết quả mà mọi người muốn, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể được như vậy.

Trực giác của Lệnh phi cho biết chuyện này có vấn đề, nhưng bọn người Ngũ a ca không chịu nói, Lệnh phi cũng không còn cách nào khác. Thế lực ở ngoài cung của nàng chủ yếu dựa vào Phúc gia, bọn họ không nói thì nàng không tài nào biết được.


Buổi tối, Càn Long nói với Quý Uyển Thu chuyện này, Quý Uyển Thu nói: "Cách cách quả nhiên trọng tình cảm, thật sự rất giống hoàng thượng."

Càn Long gián tiếp được khen thì rất hài lòng, nói: "Đúng vậy, cho nên trẫm mới phá lệ thích Tiểu Yến Tử nhiều hơn một chút."

Cái rắm, như ngươi không gọi là trọng tình cảm mà là tình cảm tràn lan đó biết không! Chờ sau này lộ ra Tiểu Yến Tử không phải là ruột thịt của ngươi thì xem ngươi xử lý thế nào! Quý Uyển Thu mang tâm lý cười trên nỗi đau khổ của người khác mà nghĩ như vậy.

Nhưng thân là một gian hậu, Quý Uyển Thu vẫn rất tận trách: "Cách cách hiện tại không thể làm gì được, nếu có hai tỷ muội tốt tới giúp đỡ, nhất định sẽ rất vui vẻ, chi bằng bây giờ đón hai vị tiểu thư đó vào cung bầu bạn với Tiểu Yến Tử, đợi đến khi Tiểu Yến Tử khỏi hẳn rồi sẽ tính tiếp, ngài cảm thấy thế nào?"

Càn Long suy nghĩ một chút, nói: "Không biết là có tiện không, dù sao ở trong cung không phải chủ tử thì là nô tài."

Quý Uyển Thu nói: "Chuyện này có gì khó, nếu như hai vị cô nương vẫn còn song thân thì chỉ đón vào ở thôi, nếu như không còn chỗ nương tựa, vậy thì đón vào làm thư đồng cho Tiểu Yến Tử. Ngày thường chúng ta không thể nói hoặc là chỉ có thể nói những lời Tiểu Yến Tử không thích nghe, nhưng nếu là do tỷ muội tốt nói thì hiệu quả tốt hơn nhiều, chúng ta cũng bớt lo lắng hơn. Họ vào đây thì cũng chỉ là nhiều hơn hai đôi đũa hai cái chén, mỗi năm làm thêm hai bộ quần áo nữa mà thôi."

Càn Long rất động tâm, vốn dĩ muốn cho hai cô nương từ bên ngoài tiến cung là phải qua tầng tầng sàng lọc, nhưng nếu có lời của tên rồng động kinh này thì chuyện dễ như cơm bữa, dù sao đây cũng là điểm tốt hiếm hoi của hắn, lúc hắn động kinh thì chuyện gì cũng sẽ tốt.

Càn Long tới Sấu Phương Trai nói cho Tiểu Yến Tử biết, không ngờ Tiểu Yến Tử lập tức tỉnh lại, sau khi xác nhận rồi thì lập tức muốn đón Hạ Tử Vi cùng Kim Toả vào cung.

Lệnh phi cười nói: "Cách cách thật đúng là chí tình chí nghĩa."

Càn Long rất hài lòng.

Mọi người đều đồng ý thành ra chuyện rất dễ làm, vì vậy Hạ Tử Vi cùng Kim Toả tiến cung, mặc dù hai người rất kinh ngạc nhưng vẫn thật vui mừng. Hạ Tử Vi là vì có thể gặp Tiểu Yến Tử, mà Kim Toả là vì tiểu thư có cơ hội nhận cha.

Hai người thu dọn đơn giản một chút liền lập tức tiến cung.

Kim Toả kích động lôi kéo tay của Hạ Tử Vi, nói: "Tiểu thư, chúng ta có cơ hội gặp lão gia rồi!"

Hạ Tử Vi cười cười, cầm ngược lại tay của Kim Toả, nói: "Kim Toả, vào cung không giống ở bên ngoài, mọi chuyện đều phải cẩn thận, chuyện nhận cha không cần gấp, không cẩn thận thì Tiểu Yến Tử sẽ bị chém đầu, cho nên không thể xúc động được!"

Kim Toả rất không cam lòng nhưng vẫn gật đầu nói: "Tiểu thư, em biết rồi."

Quý Uyển Thu lệnh cho người tới nói, bọn người Hạ Tử Vi tiến cung không cần tới bái kiến nàng, trực tiếp tới chỗ Tiểu Yến Tử là được.

Tiểu Yến Tử nghe Hạ Tử Vi đã tới thì cực kỳ cao hứng, sớm đã không còn không khí trầm lặng của mấy ngày trước.

Hạ Tử Vi vừa vào Sấu Phương Trai, Tiểu Yến Tử liền chạy tới, thiếu chút nữa đụng Tử Vi té lăn ra, may có Kim Toả kịp thời đỡ lấy.

Kim Toả vẫn rất bất mãn với Tiểu Yến Tử bởi vì nàng luôn rất tuỳ tiện, phạm sai lầm cũng không biết, người như vậy so với kẻ cố tình phạm sai lầm còn đáng ghét hơn.


"Tử Vi, ta chờ ngươi lâu thật là lâu! Ta nghe nói hoàng a mã đã đồng ý cho ngươi tiến cung, ta rất vui mừng, mấy ngày nay đều chờ ngươi! Ngươi cuối cùng đã tới, ta rốt cục không phải ở một mình nữa!"

Ngũ a ca ở một bên nghe vậy rất không vui, không phải còn có mình ở cạnh sao, sao Tiểu Yến Tử lại nói là một mình? Vì vậy Ngũ a ca khụ một tiếng, nói: "Tử Vi vừa tới, mọi người trước tiên đi vào đã, để cho Tử Vi thở một chút."

Tử Vi còn tưởng rằng Ngũ a ca quan tâm mình, cảm kích nhìn một cái.

Mọi người vừa mới ngồi xuống chuẩn bị nói chuyện thì phía ngoài có người thông báo: "Cách cách, Ngũ a ca, Phúc đại gia, Dung ma ma tới!"

Người trong phòng nhất thời kinh ngạc nhưng cũng không phải là như gặp phải đại địch gì, dù sao Quý Uyển Thu cũng chưa từng làm khó bọn họ.

Dung ma ma sau khi vào cửa liền thấy Hạ Tử Vi Kim Toả ngồi ngang hàng với đám người Tiểu Yến Tử Ngũ a ca thì không khỏi nhíu mày, hai cô gái này thật chẳng hiểu quy củ gì cả, nhưng Dung ma ma nhớ tới lời dặn của hoàng hậu, mặc kệ thấy gì cũng không cần nói gì, cũng không cần làm gì cả, chỉ cần mang đồ tới là được rồi.

Vì vậy Dung ma ma không nói gì, chỉ hành lễ, sau đó đưa cái khay từ tay cung nữ ở phía sau nói: "Cách cách, đây là cung trang mà hoàng hậu nương nương lệnh cho Nội Vụ phủ làm cho hai vị cô nương, hai vị cô nương đã vào cung thì không thể mặc Hán phục được nữa."

Hạ Tử Vi cùng Kim Toả vội vàng đứng dậy tiếp, sau đó còn hành lễ.

Dung ma ma khẽ hài lòng, xem ra hai người cũng không giống với Hoàn Châu cách cách, vẫn là người hiểu lễ.

Dung ma ma trở về Khôn Ninh cung liền kể lại mọi chuyện về Hạ Tử Vi và Kim Toả cho Quý Uyển Thu, Dung ma ma nói: "Hai nha đầu kia nhìn qua thì đúng là có được nuôi dạy một chút, thật làm người ta khó mà tin được, Hoàn Châu cách cách lại giao hảo với hai cô gái như vậy. Có điều, còn một việc, nương nương, hai nha đầu kia bộ dáng hết sức xuất sắc, hơn nữa còn có một loại cảm giác mà nô tì không thể nói rõ được, chỉ là nô tì cảm thấy hoàng thượng sẽ thích cái loại đó."

"Có phải là cảm giác giống như Lệnh phi không?"

Dung ma ma hung hăng gật đầu nói: "Vẫn là nương nương một lời đã nói trúng, đúng là loại cảm giác như của Lệnh phi, có điều Lệnh phi kia yêu yêu nhiêu nhiêu (đẹp lẳng lơ, mị hoặc), còn hai nha đầu kia thì không giống vậy, chính là loại mà gió thổi một cái là bay, nô tì cảm thấy rất không thích."

Dung ma ma thích hay không thì có ích lợi gì? Mấu chốt là hoàng đế người ta thích kìa. Quý Uyển Thu sờ sờ hộ giáp trên tay, nói: "Ma ma yên tâm, tự ta có tính toán, ngươi đừng nhúng tay vào."

Dung ma ma lo lắng Hạ Tử Vi cướp lấy sự chú ý cùng sủng ái của hoàng đế, Quý Uyển Thu ngược lại một chút cũng không sợ, bởi vì nàng biết rõ thân phận của Hạ Tử Vi, hơn nữa cho dù hoàng đế thật sự động tà niệm, Phúc Nhĩ Khang cùng Ngũ a ca nhất định sẽ toàn lực ngăn cản, vì vậy nàng không cần lo lắng vấn đề này.

Có điều nàng thật sự rất tò mò về dáng vẻ của Hạ Tử Vi kia.

Qua hai ngày, lúc Quý Uyển Thu vừa ngủ trưa dậy, đang trang điểm thì nói: "Ma ma, thời tiết như vậy chắc hẳn hoa trong ngự hoa viên đều nở cả rồi nhỉ?"

Dung ma ma nói: "Đúng vậy, nương nương muốn đi nhìn một chút không?"

"Vậy thì đi xem một chút đi!" Quý Uyển Thu đứng dậy sửa sang lại y phục rồi nói.

Dung ma ma đỡ Quý Uyển Thu đi tới ngự hoa viên, hai người nhàm chán đi dạo trong ngự hoa viên, vẫn chưa tới thời điểm trăm hoa đua nở, có điều phong cảnh đúng là không tồi.

Đi được một lát, phía trước truyền đến một tràn âm thanh vui đùa ầm ĩ: "Tử Vi, Kim Toả, các ngươi mau tới đây! Phía trước có thể nhìn thấy cá chép đó!"

Vừa đi qua khúc cua thì quả nhiên thấy Tiểu Yến Tử đang chạy thật nhanh, theo sau là Hạ Tử Vi cùng Kim Toả đang thở hổn hển.

TIểu Yến Tử biết Quý Uyển Thu nên vội vàng thu lại cước bộ, nói: "Hoàng hậu nương nương."

Thấy Tiểu Yến Tử không hành lễ, Dung ma ma đang muốn nổi giận thì Quý Uyển Thu vỗ vỗ tay của nàng, nói: "Cách cách cũng tới ngự hoa viên đi dạo à?"

Tiểu Yến Tử gật nhẹ.

Hạ Tử Vi cùng Kim Toả ở đằng sau vừa nghe nói là hoàng hậu liền giật mình, vội vàng hành lễ, hiện tại thân phận của họ xem như là thư đồng, cũng coi như là một nửa nô tài. Tiểu Yến Tử có thể không quỳ nhưng họ thì không được, những điều này Lệnh phi đã phái ma ma dạy cho các nàng, nói họ cùng Tiểu Yến Tử không giống nhau, cho nên phải luôn ghi nhớ trong lòng.

Quý Uyển Thu cười tủm tỉm nói: "Mau đứng lên đi! Các ngươi chính là hai thư đồng của cách cách vừa tiến cung phải không? Lần trước Dung ma ma nói với ta hai nha đầu các ngươi bộ dạng chỉnh tề, hiện tại ta thấy đúng là như vậy thật!'

Hạ Tử Vi cùng Kim Toả không biết hoàng hậu có ý gì, vội vàng tạ ơn nói: "Đa tạ hoàng hậu nương nương khen ngợi!"

Quý Uyển Thu cởi hai vòng tay ngọc bích ra, đưa cho Dung ma ma giao cho Hạ Tử Vi cùng Kim Toả, nói: "Hai người các ngươi đi theo cách cách, lúc cần thiết thì phải khuyên bảo cách cách biết không."

Hạ Tử Vi cùng Kim Toả nhận ban thưởng thì vội vàng tạ ơn cùng bày tỏ tiếp nhận giáo huấn.

Trên đường trở về Khôn Ninh cung, Quý Uyển Thu tâm tình khoái trá, Hạ Tử Vi kia đúng là quốc sắc thiên hương, cặp mắt kia mặc dù không lớn như của Tiểu Yến Tử nhưng tựa như làn thu thuỷ khiến tâm người động, khuôn mặt hoàn mỹ cùng vóc người nhược liễu phù phong (yểu điệu như cành liễn trước gió), quả là một Hán nữ điển hình, công bằng mà nói, Tử Vi mười tám tuổi cùng với Lệnh phi hơn hai mươi gần ba mươi tuổi đúng là rất đẹp, còn có Kim Toả kia là do luôn bị Hạ Tử Vi che lấp, chứ nếu đứng một mình thì cũng là tuyệt sắc giai nhân, có điều khuôn mặt nhiều hơn một chút anh khí, thiếu đi một ít vẻ mềm mại mà thôi.

Dung ma ma kì quái nói: "Nương nương hình như tâm trạng rất tốt?"

Quý Uyển Thu nói: "Tâm trạng đương nhiên tốt, hai nha đầu kia đúng là rất xinh đẹp, bản cung rất thích!"

Dung ma ma không biết Quý Uyển Thu có ý gì, nghĩ không ra thì không thèm nghĩ nữa.

Tin tức hoàng hậu nương nương gặp Hoàn Châu cách cách cùng hai thư đồng rất nhanh đã truyền khắp cung đình, Quý Uyển Thu cũng không thèm nói gì, nàng là hoàng hậu, mọi cử động đều bị người khác nhìn chằm chằm là chuyện đương nhiên.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét