Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

[RRĐTT] Chương 5


"Bản cung cũng rất lo lắng! Ma ma mau giúp ta nghĩ biện pháp đi!" Quý Uyển Thu nhìn thân ảnh đằng sau bụi hoa đã biến mất, ngoài miệng cười nói.

Dung ma ma chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã bị doạ sợ muốn hôn mê, ngoài miệng chỉ biết nói: "Vâng vâng vâng!"



Trở về Khôn Ninh cung, Dung ma ma như kiến bò trên chảo nóng, thấy Quý Uyển Thu khí định thần nhàn liền nói: "Nương nương không lo lắng chút nào sao?"

Quý Uyển Thu nói: "Ngươi yên tâm, có người so với chúng ta còn gấp hơn. Chúng ta cứ chờ hoàng thượng lên tiếng là tốt rồi."

Dung ma ma không biết phải làm sao để hoàng thượng lên tiếng, chỉ có thể trưng ra bộ mặt khổ sở.


Lúc này, Ngũ a ca đang cầm một món đồ chơi mua từ ngoài cung về định đi nịnh nọt Tiểu Yến Tử, trên đường lại gặp thân mẫu là Du phi.

Du phi nhìn thấy con trai mười phần anh khí thì trong lòng rất thoả mãn, những nữ nhân kia được sủng ái hơn thì sao, con của họ cũng không bằng con nàng. Đợi đến lúc con trai thành hoàng đế thì nàng sẽ trở thành hoàng thái hậu, tôn quý hơn bọn họ nhiều. Có điều hiện tại con trai còn chưa phải là hoàng đế, không thể đi sai một bước nào được!


Du phi bày ra vẻ tươi cười: "Ngũ a ca đang đi đâu đây?"

Các a ca tới tuổi sẽ phải tới sở a ca, chính là phòng ngừa mẹ con lúc đó quá thân mật sẽ dẫn tới a ca thân với bên nhà ngoại, ở ngoài chuyên quyền.

Vì vậy, Ngũ a ca cùng với mẹ đẻ của mình tình cảm không quá sâu, chỉ duy trì tôn kính với thân mẫu mà thôi.

"Ngạch nương, nhi thần đang định tới Diên Hi cung thăm Tiểu Yến Tử."



Quả nhiên là vậy! Du phi vừa nghe liền tức giận: "Ngũ a ca đi tới đó không sợ người khác bàn luận sau lưng sao?"


Ngũ a ca nhíu mày, nếu đây không phải là thân mẫu thì hắn đã xoay người bỏ đi từ lâu rồi.

"Ngạch nương, chúng ta trong sạch, hơn nữa là do nhi thần làm Tiểu Yến Tử bị thương, chuyện này thì có gì để bàn luận? Thanh giả tự thanh trọc giả tự trọc (1), chẳng lẽ ngạch nương cũng không tin nhi thần?"

Du phi ở trong cung nhiều năm, tự hiểu rõ chuyện đáng sợ nhất trong cung chính là nghe nhầm đồn bậy, trong lòng gấp gáp liền giữ chặt Ngũ a ca: "Ngũ a ca, con nghe ngạch nương nói một câu, ít tới Diên Hi cung đi. Đó là cung của Lệnh phi nương nương, nếu như ... nếu như hoàng a mã của con hoài nghi ..."


Ngũ a ca dùng lực hất mạnh ra, lời lẽ chính nghĩa nói: "Hoài nghi cái gì? Ngạch nương, chẳng lẽ người cũng là loại người sẽ tin mấy lời đồn đãi đó? Hoàng a mã anh minh, đương nhiên sẽ không tin! Bọn con đều thanh bạch, ta là nam nhi nên không sao, nhưng vì thanh danh của Tiểu Yến Tử và Lệnh phi nương nương, xin người để ý một chút!"

Vừa dứt lời lập tức xoay người, sải bước rời đi.

Du phi bị Ngũ a ca làm cho tức chết, chỉ vào bóng lưng hắn, run rẩy nói: "Ngươi ... ngươi ..."

Cung nữ bên cạnh Du phi vội vàng chạy tới đỡ nàng.



Trò hay trong ngự hoa viên đương nhiên là không thể giấu giếm.

Dung ma ma mặt mày hớn hở đem chuyện kể cho Quý Uyển Thu. Bây giờ nàng đang từ từ cài người của mình vào các nơi, nhờ vậy mới phát hiện thì ra bàn tay của Lệnh phi lại vươn dài như vậy, khó trách trong lịch sử là con trai của Lệnh phi trở thành hoàng đế.



Quý Uyển Thu cười cười: "Ma ma đã thấy chưa, chúng ta không hề ra tay đã có người nhịn không được rồi, luôn có người gấp hơn chúng ta mà."


Dung ma ma lúc này đã phục sát đất: "Vẫn là nương nương thông minh! Nếu người trực tiếp nói với hoàng thượng chỉ sợ còn bị nghi ngờ là cố tình nói xấu bôi nhọ họ."

Dung ma ma cũng không ưa gì bọn người của Ngũ a ca. Ngũ a ca là hoàng tử, lại được Càn Long coi trọng nhất, về sau chính là đối thủ lớn nhất của Vĩnh Cơ. Hơn nữa, một hoàng tử mà lại suốt ngày hỗn loạn một chỗ với bọn nô tài, đây là cái thể loại gì? Phúc Nhĩ Khang cùng Phúc Nhĩ Thái đều là không biết trời cao đất rộng, hết tiếp cận Ngũ a ca lại tới bám lấy Lệnh phi, đúng là quá đáng!

Quý Uyển Thu nói: "Ma ma hiểu rõ là được rồi, về sau chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ được,  nhưng nếu thời cơ hành động đến thì phải một kích tất trúng!"


Dung ma ma cười tới nỗi mặt mũi toàn là nếp nhăn: "Nương nương nói rất đúng!"


Lúc này, nha hoàn ở ngoài báo: "Thập Nhị a ca tới!"


Hồng Thược cùng Hồng Dược đã bị Quý Uyển Thu từ từ điều đi xa, tuyển chọn những người trung thực đáng tin đề bạt lên, những kẻ đó đều nghĩ mình chỉ có thể ở dưới tầng lớp thấp kém nhất cả đời, đến già cũng không thể xuất cung cũng không thể nổi danh, ai ngờ lại được hoàng hậu nương nương đề bạt, dĩ nhiên là vô cùng mừng rỡ, càng muốn ra sức bán mạng cho Quý Uyển Thu.

Vĩnh Cơ lúc này đã cao lớn chững chạc hơn nhiều. Hắn từ từ đi tới trước mặt Quý Uyển Thu, vui vẻ nói: "Xin thỉnh an hoàng ngạch nương!"

Quý Uyển Thu để Vĩnh Cơ ngồi xuống mới hỏi: "Thế nào? Học cưỡi ngựa bắn cung ra sao rồi? Có thuận lợi không?"

Vĩnh Cơ gật đầu: "Hoàng a mã chọn sư phụ cho nhi thần rất tốt, rất có năng lực, người của hoàng ngạch nương cho cũng rất lợi hại, nhi thần được lợi rất nhiều."

Quý Uyển Thu nghe vậy cũng vui vẻ:" Về sau ở chỗ của ngạch nương không cần xưng nhi thần, thoải mái một chút cũng được. Dung ma ma, mang súp đã chuẩn bị cho Vĩnh Cơ lên đi."

Vĩnh Cơ cao hứng nói: "Trà và đồ ăn ở chỗ của ngạch nương là thơm ngon nhất, lần nào ăn xong toàn thân cũng nhẹ nhàng, tràn trề tinh lực!" 

Quý Uyển Thu cười tủm tỉm: "Con thích là tốt rồi."


Bình nước này, ngoại trừ nàng, Vĩnh Cơ và Dung ma ma ra thì không còn ai được dùng cả, Càn Long cũng đừng hòng, Quý Uyển Thu còn muốn hắn chết sớm một chút càng tốt. Không có hắn động kinh thì thế giới này sẽ lập tức khôi phục lại bình thường, Quý Uyển Thu liền hoàn thành nhiệm vụ.



Lệnh phi bên kia dĩ nhiên cũng biết chuyện, nghe người bẩm báo xong, tay nắm khăn thật chặt, một lúc lâu sau mới nói: "Ngươi lui ra đi!"


Lệnh phi cũng vô cùng rối rắm, trước đây cứ nghĩ thân cận với Ngũ a ca là chuyện tốt vì nàng không có con trai, chỉ có thể dựa vào người có khả năng thừa kế ngôi vị hoàng đế. Hơn nữa gần đây bọn người Ngũ a ca thường tới Diên Hi cung, nàng đã sớm phát hiện họ có ý tứ với Tiểu Yến Tử. Tiểu Yến Tử đầu óc ngu si, rất dễ bị điều khiển, nếu vậy chính là nắm chắc bọn người Ngũ a ca rồi. Có điều lời Du phi nói cũng đúng, nếu hoàng đế hiểu lầm nàng cùng Ngũ a ca có chuyện mập mờ gì thì kết cục thật sự khó mà tưởng tượng nổi!

Tiểu Yến Tử ngược lại rất vô tư, bởi vì đang dưỡng thương nên mỗi ngày luôn hi vọng đám người Ngũ a ca tới thăm mình, cùng nói chuyện với bọn họ, nếu không sẽ nhàm chán chết! Nghe nói có người không cho Ngũ a ca tới thăm mình lập tức nóng giận, lôi kéo tay áo của Ngũ a ca: "Ngươi phải đến thăm ta đó! Nếu không ta ở chỗ này sẽ buồn bực đến chết mất!"


Ngũ a ca lập tức trong lòng nở hoa, cảm thấy Tiểu Yến Tử đang ra ám hiệu với mình, thâm tình khẩn thiếp trả lời: "Ngươi yên tâm, cho dù là ai cũng không thể ngăn ta đến thăm ngươi!"

Tới khi về lại Cảnh Dương cung, Phúc Nhĩ Khang lập tức hò hét, lỗ mũi to lúc đóng lúc mở, nói: "Ngũ a ca, ngươi có ý gì đây?"


Ngũ a ca còn đang chìm đắm trong vui mừng, hỏi lại: "Cái gì có ý gì?"


Phúc Nhĩ Khang nói: "Chúng ta nhìn ra được ngươi có ý với Tiểu Yến Tử, có điều Tiểu Yến Tử là di châu của hoàng thượng, cũng là muội muội của ngươi! Nếu như ngươi và Tiểu Yến Tử có cái gì, chẳng phải là rối loạn cương thường hả!"

*, hoàng gia đại kị đó!

Sắc mặt của Ngũ a ca lập tức cứng đờ, cãi chày cãi cối nói: "Bây giờ không phải vẫn đang kiểm chứng à? Nếu như Tiểu Yến Tử không phải thì sao?"

Phúc Nhĩ Khang nói: "Nếu không phải, vậy việc đầu tiên là phải nghĩ cách bảo toàn tính mạng của Tiểu Yến Tử! Đây chính là đại tội khi quân!"

Ngũ a ca lập tức bị sét đánh, dù là kết quả gì thì hắn cũng không thể chấp nhận nổi.

Phúc Nhĩ Khang thở dài, vỗ vai Ngũ a ca, trưng ra bộ dáng vì Ngũ a ca mà suy nghĩ, nói: "Cho nên bây giờ ngươi tốt nhất là nên cầu nguyện Tiểu Yến Tử đúng là huyết mạch của hoàng thượng đi, như vậy ít nhất nàng còn có thể vui vẻ sống tiếp."

Ngũ a ca hiện tại đã ngây dại rồi, Phúc Nhĩ Khang gọi thái giám tới chăm sóc, còn mình và Phúc Nhĩ Thái rời đi.

Dọc đường đi, Phúc Nhĩ Thái không nhịn được bèn nói: "Nhĩ Khang, như vậy có phải là ác quá hay không?"

Phúc Nhĩ Khang nói: "Chẳng lẽ chúng ta cứ đứng nhìn Ngũ a ca phạm sai lầm? Đừng quên vinh quang cả nhà ta đều trông chờ vào Ngũ a ca, hắn không thể làm sai!"

Lời lẽ và bộ dáng chính nghĩa khiến cho Phúc Nhĩ Thái cũng phải hoài nghi ca ca của mình có thật là không xuất phát từ tư tâm không.

Phúc Nhĩ Khang trong lòng nghĩ, những cách cách khác đều chướng mắt thân phận của nhà mình, chỉ có Tiểu Yến Tử là nhân gian cách cách không hề biết mấy quy củ kia, nếu có thể khiến nàng yêu mình, vậy thì sau này có thể làm phò mã.

Nghĩ tới đó, hai mắt Phúc Nhĩ Khang liền phát sáng.




Du phi khuyên bảo Ngũ a ca không được, đương nhiên không thể buông tha, muốn tìm hoàng hậu để hỗ trợ, nhưng nhớ tới những lời nghe được ở ngự hoa viên, lại thêm mình bình thường không có quan hệ tốt với hoàng hậu, cảm thấy hoàng hậu sẽ không giúp. Ngũ a ca là con ruột của nàng, dù quan hệ mẹ con bình thường cũng không thân mật, nhưng có người mẹ nào lại không suy nghĩ cho con trai mình đâu?

Du phi cắn răng, hạ quyết tâm đi tìm hoàng đế.

Hoàng đế không phải dễ tìm như vậy, mặc dù ở trong truyện thường lắc lư ở hậu cung, nhưng thật ra có rất nhiều chính vụ phải xử lý, hơn nữa Du phi lại không được sủng ái, muốn gặp hoàng đế càng không dễ dàng.

Du phi chuẩn bị thật lâu, mãi mới có cơ hội một mình gặp được hoàng đế.

Càn Long nhìn phi tử trước mặt, người đã chậm rãi già đi, dù bộ dạng không xấu nhưng so với Lệnh phi ôn nhu như nước hay hoàng hậu đoan trang nhã nhặn thì kém quá xa.

Có điều nghĩ tới việc Du phi này sinh ra Ngũ a ca, là con trai mình thích nhất, lại cảm thấy dù sao người ta cũng có công lao, vì vậy mới nể mặt chịu đựng: "Du phi tìm trẫm có chuyện gì?"

Du phi có chút khẩn trương, đã thật lâu nàng không được ở riêng với hoàng đế rồi.

"Hoàng thượng, là như vầy, thần thiếp có việc muốn bẩm báo. Thần thiếp thấy đám người Ngũ a ca ngày ngày thường tới Diên Hi cung, cảm thấy không ổn cho lắm cho nên hi vọng ngài khuyên can bọn họ một chút."

Càn Long mất hứng nói: "Bọn họ đều là người trẻ tuổi, thỉnh thoảng ở chung vui đùa một chút thì có sao."

Du phi nghe vậy liền khẩn trương, sao có thể nói vậy được? Du phi lần đầu tiên hoài nghi chỉ số thông minh của Càn Long.

"Hoàng thượng, không thể nghĩ như vậy được. Diên Hi cung là chỗ ở của Lệnh phi muội muội, một a ca trưởng thành lui tới coi sao được? Thần thiếp tin tưởng Ngũ a ca, cũng tin tưởng Lệnh phi muội muội, nhưng mà người có tâm thì không nghĩ như vậy, truyền ra ngoài nói bóng nói gió sẽ ảnh hưởng tới thể diện của hoàng gia!"

Càn Long cả kinh, con trai cùng phi tử của mình? Vừa nghe đã thấy tức giận!



(1) người ngay thẳng thì không cần thanh minh gì, mọi người sẽ hiểu. Kẻ xấu xa thì dù có lấp liếm cỡ nào cũng có ngày bị lộ.

----------------------------------------------------------------------------------

Hồi còn nhỏ xem phim không nghĩ nhiều, bây giờ đi tìm hiểu một chút mới biết, sau khi Càn Long qua đời, Thập Ngũ a ca Vĩnh Diễm lên ngôi, chính là Gia Khánh đế. Thân mẫu là ai? Chính là Hiếu Nghi Thuần Hoàng hậu Nguỵ Giai thị, trước đó Lệnh Ý Hoàng Quý phi, Lệnh phi trong HCCC.

Xuất thân là cung nữ, cha chỉ giữ chức Nội quản, vậy mà lên được tới tước phi, Quý phi, Hoàng Quý phi quản lý cung vụ trong thời điểm không có hoàng hậu, coi như là một nửa hoàng hậu rồi còn gì, sau đó con trai lên ngôi, như vậy thì chắc chắn không thể là người đơn giản thiện lương gì như miêu tả trong HCCC được.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét